Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

 Nói đến đây, hai người lập tức hiểu ra.  

 

Những người xuất thân từ tổ chức Đệ Nhất không phải là kẻ ngốc.  

 

Chỉ cần một câu nói cũng khiến hai người lập tức hiểu ra ý nghĩa sau đó.  

 

Không cần phải đợi đến lúc đối phương tìm thấy mình.  

 

Chủ động xuất kích, nắm quyền chủ động trong tay thì dù không thành công cũng có con đường riêng để đi, không phải sao?  

 

"Chúng tôi hiểu rồi!"  

 

Một người vội vàng nói: "Tôi sẽ điều tra sân bay Lạc Thành ngay”.  

 

"Tôi cũng đi”.  

 

Nói xong, cả hai lập tức hành động, nhanh chóng rời khỏi hành lang bệnh viện.  

 

Vu Kiệt đứng nguyên tại chỗ, vừa nghe được hai tin tức này, anh liền nhíu mày.  

 

Vu Kiệt lấy viên đá cất trong người ra.  

 

Ngoài cửa sổ, sắc trời dần dần tối sầm, từng lớp mây đen ùn ùn kéo đến, gió lạnh vi vu thổi qua.  

 

"Thực sự giống hệt như những gì ngươi nói”.  

 

"Ta thực sự đã gặp nguy hiểm, bị bao vây tứ phía rồi này!"  

 

Khóe miệng Vu Kiệt thì thào, nhưng trong mắt anh không hề có một chút biểu hiện sợ hãi.  

 

Chuyện gì nên đến thì cũng sẽ đến thôi.  

 

Nếu như đã cố gắng lẩn trốn những trốn không được.  

 

Vậy thì sao phải trốn tiếp?  

 

Người phong thánh thì sao?  

 

Trước khi người phong vương hình thành lĩnh vực của riêng mình, cho dù mạnh như Diệp Lâm thì vẫn có điểm yếu, chỉ cần tìm được điểm yếu tương ứng mà tấn công, Vu Kiệt không tin, anh còn có thể thua sao?  

 

Nghĩ vậy, anh xoay người rời đi, trở về phòng bệnh của ông cụ Ngô.  

 

Ông cụ vẫn nằm im thin thít.  

 

Lưu Hổ chăm chú nhìn ông cụ không dám rời mắt, vì sợ sẽ xảy ra chuyện ngoài ý muốn khác.  

 

"Tôi về rồi”.  

 

Vu Kiệt nói với Lưu Hổ.  

 

Lưu Hổ đứng dậy: "Anh Vu, chị Tiểu Phàm vẫn chưa nghe điện thoại của tôi. Chẳng lẽ thật sự có chuyện gì xảy ra rồi sao?"  

 

Vu Kiệt an ủi: "Cô ấy vừa ra ngoài không lâu, không có chuyện gì đâu. Có lẽ là do cậu sốt ruột quá, đợi lát nữa gọi lại là được”.  

 

"Như vậy sao...”  

 

Sắc mặt Lưu Hổ vô cùng lo lắng, từ nhỏ đến giờ luôn ở bên cạnh Ngô Tiểu Phàm, nhận được sự cứu giúp của ông nội Ngô, thật ra từ trong sâu thẳm trái tim, Lưu Hổ đã coi mình là một phần trong nhà họ Lưu rồi, hắn ta không muốn người nào trong nhà họ Ngô xảy ra chuyện nữa, càng không muốn Ngô Tiểu Phàm có chuyện.  

 

Nhưng…  

 

Đúng lúc trong lòng hắn ta đang thầm cầu nguyện, mong những điều tồi tệ sẽ không bao giờ xảy ra.  

 

"Ting ting ting...”  

 

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận