“Đây chắc chắn là chưởng môn Dược Vương Cốc! Thế nhưng ông ấy… đã chết rồi! Tứ chi và cổ đều bị bẻ gãy, tên sát nhân này đúng là tàn bạo vô tình!”
“Chưởng môn Thái Cực Kiếm! Đây chẳng phải là bị người ta nhẫn tâm bẻ gãy tất cả xương cốt sao?”
“Trời ơi là trời, chưởng môn Liễu Diệp Tông đây mà! Xương của ông ấy đâu? Sao lại có cảm giác ông ấy bị người ta rút hết xương ra vậy?”
“Tôi nhận ra rồi! Đây là chưởng môn Thiên Sơn và cả chưởng môn Bắc Thối Môn nữa! Quần áo bọn họ mặc trên người chỉ có chưởng môn mới được phép mặc mà thôi!”
Thi thể của năm người phong Thánh nhanh chóng được những người trong võ giới xác nhận.
Trong võ giới, ai nấy đều bàn luận xôn xao về những tấm ảnh chụp kia.
“Đây là năm vị phong Thánh mà! Rốt cuộc là ai đã giết họ?”
“Thủ đoạn quá tàn độc, ra tay nhẫn tâm như thế, đúng là hành hạ họ đến chết mà!”
“Rõ ràng không hề xem những vị phong Thánh này là người, chẳng lẽ coi đánh nhau chết người là đùa chơi thôi sao?”
“Thật không thể tưởng tượng được, xem ra thời gian năm vị phong Thánh này chết cũng mới đây à”.
“Ghét thật, chỉ có mỗi ảnh chụp, chẳng có thêm tí tin tức nào nữa!”
Tất cả mọi người đề vô cùng lo lắng, ai nấy ngóc cổ lên chờ tin tức mới nhất.
Nhưng vẫn có một số người kỹ tính bắt đầu soi mói.
“Kẻ có thể giết chết năm người phong Thánh này hiện tại chỉ đếm được trên đầu ngón tay”.
“Đúng vậy, tôi đoán chính là Diệp Lâm của Quốc Phái! Cũng chỉ có ông ta, tính tình kỳ quái, thích làm gì thì làm!”
“Chắc chắn là Diệp Lâm chứ chẳng ai vào đây! Đương nhiên là do người do Quốc Phái sai đi làm rồi!”
“Chỉ một Võ Thánh Diệp Lâm liệu có thể đối chọi với năm người phong Thánh cùng một lúc không?”
“Thực lực tầm này cũng chỉ có thể là đệ nhất võ giới mà thôi!”
Trong lòng mọi người đều rúng động, ai nấy đều theo đuổi suy nghĩ riêng của mình.
Trước mắt cũng chỉ có suy đoán kia là có khả năng nhất, có tính chân thật nhất theo cảm nhận của bọn họ.
Trận chiến lúc trước ở chùa Hàn Sơn, sức mạnh kinh khủng của Diệp Lâm đã làm cho cả võ giới rúng động.
Không ai dám cam đoan rằng nếu mình đạt tới cảnh giới của người phong Thánh thì có thể đấu ngang tay với Diệp Lâm.
Người phong thánh thì đã sao nào?
Lúc trước, Diệp Lâm đã đụng độ với hòa thượng đạt cảnh giới phong Vương đấy!
Mặc dù cuối cùng tay hòa thượng kia bị sét đánh chết, nhưng mà cả quá trình trận chiến diễn ra, có ai mà không biết?
Giả sử bảo bọn họ đi đánh một trận với hòa thượng kia, ngay cả chút can đảm đó cũng chẳng có đâu!
Trong lúc mọi người trong võ giới đều đã chấp nhận giả thuyết này, rằng chính do Diệp Lâm động thủ.
Bỗng dưng có một tin tức nặc danh tung ra, lan truyền khắp võ giới.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!