Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Đệ Nhất Vương Phi - Thanh Hy - Mặc Uyên (FULL)

“Không được, nếu tiếp tục đi xa hơn sẽ tới thung lũng, trong đó chắc chắn có rất nhiều thú dữ. Với thực lực của chúng ta thì hoàn toàn không thể đối phó, hơn nữa phía sau còn có truy binh”. 

“Chúng ta không đi được nữa”. 

“Cái gì?” 

Tiêu Vũ Hiên còn chưa kịp phản ứng, Mộ Dung Thần và Đông Phương Triết đã bao vây họ. 

“Các ngươi muốn làm gì? Nàng ấy là Dạ Vương phi đấy”, Tiêu Vũ Hiên chắn trước mặt Cố Thanh Hy, lạnh lùng cảnh cáo. 

“Ta biết nàng ta là Dạ Vương phi, nếu không thì chúng ta đã không bám theo lâu như vậy. Cố Thanh Hy, thứ trong ngực ngươi là chuông Phá hồn phải không?” 

“Phải thì sao?” 

Cố Thanh Hy hào phóng lấy chuông Phá hồn ra, quơ qua quơ lại trước mặt họ. 

Ánh sáng vàng lập loè trên chuông Phá hồn càng lúc càng sáng, như là đang chỉ dẫn điều gì đó. 

Mộ Dung Thần và Đông Phương Triết nhìn chằm chằm, đôi mắt gian xảo đầy tham lam như rất muốn cướp chuông Phá hồn về tay mình. 

Cố Thanh Hy nhếch môi: “Muốn lấy à? Vậy thì phải xem các ngươi có bản lĩnh cướp hay không”. 

Tiêu Vũ Hiên vỗ trán. 

Nữ nhân này, nàng muốn nói cho cả thiên hạ biết mình đang giữ chuông Phá hồn ư? 

Mộ Dung Thần và Đông Phương Triết vốn đã muốn giết Cố Thanh Hy, bây giờ nàng còn đang giữ chuông Phá hồn, họ lập tức phóng thích sát khí, tung chưởng về phía nàng. 

Họ ra tay rất tàn nhẫn, không để lộ một chút sơ hở, chiêu nào chiêu nấy cũng trí mạng. 

Cố Thanh Hy cười khẩy, ôm lấy eo Tiêu Vũ Hiên bật nhảy lên cao, sau đó nhảy xuống vách núi. 

Tiêu Vũ Hiên hoảng sợ: “Nha đầu xấu xí, cô điên rồi sao?” 

“Muốn chết thì cùng chết, lúc kết bái chúng ta đã nói rồi”, Cố Thanh Hy cười nhạo, chu môi huýt sáo với bên trên: “Hai người các ngươi có giỏi thì nhảy xuống luôn đi, chuông Phá hồn đang ở trong tay ta này”. 

Đám người Mộ Dung Thần chạy tới bên vách đá nhìn xuống dưới, phía dưới là biển mây mù mịt, không nhìn thấy đáy, không biết rốt cuộc sâu bao nhiêu, sao họ có thể liều lĩnh nhảy xuống được? 

Khi họ đang thắc mắc tại sao Cố Thanh Hy lại nhảy xuống, cách đó không xa bỗng vang lên tiếng ầm ầm, mặt đất cũng rung chuyển. 

Mộ Dung Thần run rẩy xoay người lại thì thấy phía xa có một bầy hổ báo đông nghịt đang lao tới với tốc độ cực nhanh. Tất cả chúng đều há to miệng, ánh mắt đầy hung ác, coi hai người họ như đồ ăn của mình. 

Mộ Dung Thần và Đông Phương Triết kinh hãi, hổ báo quá nhiều, hơn nữa hầu hết đều là ma thú cấp một, tại sao núi Tầm Long lại có nhiều ma thú như vậy? 

Đằng trước là vách núi, Cố Thanh Hy có can đảm nhảy xuống nhưng họ thì không, hai người nhân cơ hội chạy về hướng Tây Nam. 

Tốc độ của họ nhanh, tốc độ của hổ báo càng nhanh hơn, điều xui xẻo hơn là hướng Tây Nam cũng có một bầy hổ báo xông tới. Mộ Dung Thần biến sắc, gần như theo bản năng đẩy Đông Phương Triết qua, còn hắn ta thì chạy về hướng khác. 

Đông Phương Triết đáng thương bị Mộ Dung Thần đẩy qua, dù có muốn chạy cũng đã muộn, hắn ta bị bầy ma thú ăn tươi nuốt sống ngay tại chỗ. 

“Ầm ầm…” 

Bầy hổ báo đổi mục tiêu đuổi theo Mộ Dung Thần, mặt đất rung lắc như động đất. 

Trên sườn núi dưới đáy vực. 

Cố Thanh Hy một tay nắm dây đằng, một tay ôm eo Tiêu Vũ Hiên, thờ ơ nhìn mọi chuyện xảy ra phía trên biển mây, trong mắt lộ ra khí lạnh. 

Tim Tiêu Vũ Hiên đập thình thịch. 

Cao thủ cấp một cứ thế đã bị ma thú ăn dễ như ăn cháo… 

Có lẽ tình cảnh của Mộ Dung Thần cũng không tốt hơn bao nhiêu. 

Hay cho một chiêu mượn dao giết người. 

“Nha đầu xấu xí, sao cô lại biết dưới đáy vực có dây leo, hơn nữa sao lại biết sẽ có nhiều ma thú đột nhiên xuất hiện thế? Lẽ nào cô đã từng đến đây?” 

Cố Thanh Hy lắc đầu đau nhức. 

Nàng cũng đang thắc mắc, nguyên thân chỉ là tam tiểu thư không được sủng ái của phủ Thừa Tướng, nhưng không hiểu tại sao trong đầu nàng lại có cảm giác quen thuộc kì lạ với địa hình nơi đây. 

Như thể… nàng đã từng đến đây… 

“Ta chỉ đánh cược thôi, làm sao ta biết sẽ có dây leo và ma thú chứ. Giờ thì chúng ta cược thắng rồi đấy, không phải sao?” 

“Chỉ là đánh cược? Nữ nhân điên này, lỡ như cược thua thì phải làm sao?” 

“Cược thua thì có mỹ nam lên thiên đường cùng, ta cũng đâu có lỗ”. 

“…”, lên thiên đường gì chứ, lòng dạ nàng gian xảo, xuống địa ngục thì còn tạm được. 

Hắn ta nhìn thấy Cố Thanh Hy kéo mạnh, sau đó dễ dàng ôm hắn ta nhảy lên đỉnh núi. 

Tiêu Vũ Hiên lại kinh ngạc. 

“Cô đã đột phá võ mạch, hơn nữa còn đạt ít nhất tầng hai? Nha đầu xấu xí, rốt cuộc cô còn giấu ta bao nhiêu chuyện?” 

“Ta mới đột phá không lâu nên chưa khống chế được nội lực trong cơ thể. Đi thôi, chúng ta đi theo hướng này”. 

Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận