“Ồ… không biết sứ giả Bạch Cẩm đứng ở phe nào?”, bên trong lời nói của ông ta rõ ràng có sự uy hiếp.
<
Nhưng Bạch Cẩm dường như không hề để tâm đến lời nói của ông ta.
Nàng ta chỉ phất tay áo, sau đó cung kính quỳ xuống trước mặt Cố Thanh Hy nói: “Thuộc hạ Bạch Cẩm, một trong tứ đại sứ giả của Băng tộc, bái kiến tộc trưởng”.
Xôn xao…
Mọi người há hốc mồm.
Tộc… tộc trưởng…
Nàng lại là tộc trưởng Băng tộc?
Không phải nàng là lâu chủ của Thiên Hạ Đệ Nhất Lâu hay sao?
Sao bây giờ lại trở thành tộc trưởng của Băng tộc rồi?
Trần trưởng lão suýt chút nữa đã cắn trúng lưỡi của mình, hơn nữa còn kinh ngạc đến mức không phản ứng nổi.
Phó tộc trưởng Tư Không và thái thượng trưởng lão Tuyết Dạ nhìn nhau, không thể tin nổi vào chuyện này.
Tịch Thấm cũng sửng sốt một chút, rất nhanh liền bình thường trở lại.
Lâu chủ của các nàng có vô số thân phận, sau lưng có vô số thế lực. Lâu chủ trở thành tộc trưởng của Băng tộc cũng không có gì đáng ngạc nhiên.
Dạ Mặc Uyên và Ma chủ nhìn Cố Thanh Hy với ánh mắt dò xét.
Cố Thanh Hy dở khóc dở cười.
Trời đất chứng giám, nàng thật sự không biết mình là tộc trưởng Băng tộc.
Chính nàng cũng sững sờ.
Nếu như nàng biết bản thân mình là tộc trưởng Băng tộc thì nàng đã triệu hồi Bạch Cẩm từ lâu rồi, có cần để bản thân suýt bị Hoa Khởi La giết chết hay không?
“Tộc trưởng, thuộc hạ tìm người rất vất vả”, hốc mắt Bạch Cẩm đỏ lên, lồng ngực phập phồng cao thấp, tỏ rõ sự kích động của nàng.
Cố Thanh Hy vội vàng ngăn lại: “Chờ một chút, có phải ngươi đã nhận lầm người rồi không?”
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!