Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Đệ Nhất Vương Phi - Thanh Hy - Mặc Uyên (FULL)

Chương 8: Gả cho Dạ Vương không thơm sao?

“Nếu như Tam tiểu thư không thích hợp, không tiếp nhận thánh chỉ được vậy thì Cố thừa tướng hãy nhận thay nàng ta đi, mùng một tháng sau nếu như kiệu hoa của Tam tiểu thư không được đưa tới phủ Dạ Vương thì phủ Thừa Tướng các ngài cứ chờ bị chu di tam tộc đi”. 

Cố thừa tướng còn chưa phản ứng lại, Mã công công đã dúi thánh chỉ vào tay ông ta, mang theo một túi đầy lá kim thong dong rời đi. 

Cố thừa tướng nhìn thánh chỉ trong tay, rồi lại nhìn Mã công công đang bỏ đi, trong lòng co quắp bất an. 

Hoàng thượng đã hạ quyết tâm muốn gả Thanh Hy cho Dạ Vương thì không đến lượt bọn họ đồng ý hay không, xem ra tranh đấu trước đó giữa hoàng thượng và Dạ Vương còn nghiêm trọng hơn nhiều so với tưởng tượng của ông ta. 

Trong thư phòng Cố thừa tướng đang ngẩn ra nhìn thánh chỉ, Ngũ di nương bưng một bát canh ngân nhĩ tới, dịu giọng nói: “Lão gia, vẫn đang nghĩ chuyện thánh chỉ sao”. 

“Ừ”, tiếp chỉ thì đắc tội Dạ Vương, không tiếp chỉ thì đắc tội hoàng thượng, bất luận là bên nào ông ta cũng không thể đắc tội. 

Ngũ di nương đảo mắt một vòng, từ từ nói: “Nghe nói Dạ Vương không lâu trước đây đã gặp phải thích khách, dẫn đến độc cũ tái phát, hiện tại không thể xuống giường nổi, e là không sống qua được năm nay, mà hoàng thượng chính trực thanh xuân trẻ trung, lại cưới công chúa được Sở hoàng yêu thương nhất làm phi, thế lực đang quật khởi, nếu như phải đắc tội với một người thì tiện thiếp cho rằng chi bằng đắc tội với Dạ Vương đi, dù sao hắn có quyền thế thiên hạ thế nào cũng chỉ là một người đoản mệnh thôi”. 

“Sao ta lại không hiểu điểm này chứ, nhưng Dạ Vương tay nắm trọng binh thiên hạ, nếu như hắn thật sự khởi sát tâm với phủ Thừa Tướng thì chỉ sợ phủ Thừa Tướng căn bản không thể chống cự…” 

“Vậy lão gia muốn đứng về phía Dạ Vương ư?” 

Cố thừa tướng nghĩ cũng không muốn nghĩ, trực tiếp lắc đầu: “Đương nhiên không, Dạ Vương tính tình âm hiểm khó đoán, cho dù ta có đầu hàng hắn, hắn cũng chưa chắc đã bảo vệ ta, hơn nữa…”. 

Phủ Thừa Tướng muốn đời đời vạn kiếp về sau vẫn phải dựa vào đương kim thiên tử. 

Ngũ di nương ở bên cạnh Cố thừa tướng nhiều năm, sớm đã nhìn thấu suy nghĩ của Cố thừa tướng. 

Bà ta mỉm cười, cực kỳ phong tình: “Nếu đã như vậy, lão gia tại sao lại không hoàn toàn đứng về phía hoàng thượng, hoàng thượng đã không còn là hoàng thượng năm đó nữa rồi, chỉ cần lão gia ý chí kiên định, hoàng thượng hết sức chính trực dùng người, nhất định sẽ không bạc đãi chúng ta”. 

“Nàng nói không sai, nếu như kiểu gì cũng phải đắc tội với một người, vậy thì cứ đứng vững một bên đi”. 

Tuy đại bộ phận binh mã Dạ Quốc nằm trong tay chiến thần Dạ Vương, nhưng trong tay Tiêu lão tướng quân cũng có mấy chục vạn binh mã. 

Tiêu gia nhiều đời trung quân yêu nước, mặc dù hiện tại hai bên không giúp đỡ nhau nhưng nếu thật sự xảy ra đánh nhau thì Tiêu lão tướng quân có lẽ sẽ đứng về phía hoàng thượng. 

“Lão gia, thiếp cho rằng ngài có thế góp ý với hoàng thượng, để Tam tiểu thư vào học viện Hoàng gia học tập. Tam tiểu thư sắp trở thành Dạ Vương phi rồi, học thêm vài thứ chỉ có lợi chứ không có hại, hơn nữa còn có thể thể hiện sự tôn trọng của hoàng thượng đối với Dạ Vương”. 

Cố thừa tướng nghiền ngẫm lời Ngũ di nương nói, đại khái đã hiểu ý của bà ta. 

Học viện Hoàng gia là học viện cao cấp nhất Dạ Quốc, xưa nay chỉ dạy dỗ con cháu hoàng thất và con cái của đại thần công quốc, người bình thường tuyệt đối không thể vào học được. Ở Dạ Quốc, ai mà được vào học viện Hoàng gia học thì cực kỳ đáng tự hào. 

Con gái thứ hai của ông ta là Cố Sơ Vân vì thi từ ca phú, cầm kỳ thi họa tinh thông mọi thứ mà đã được phá lệ được vào học viện Hoàng gia học tập, hiện tại rất nhiều đại thần trong triều vẫn còn ngưỡng mộ ông ta, ông ta cũng quả thực đã kiêu ngạo một thời gian rất dài rồi. 

Nhưng… con gái thứ ba của ông ta lại ngu dốt không thông, chữ nghĩa chẳng biết được là bao, vào học viện Hoàng gia rồi, đối mặt với nhiều thiên tử tài nữ như vậy, chắc chắn sẽ chỉ làm mất mặt, huống hồ nàng còn xấu xí tới mức khiến người khác buồn nôn. 

Thánh chỉ đã hạ, nàng đã là Dạ Vương phi, cho nên mất mặt nàng tương đương với mất mặt Dạ Vương. Nếu như góp lời với hoàng thượng, hoàng thượng ắt sẽ rất vui sướng thỏa chí, tán thưởng khen ngợi ông ta. 

Còn ông ta cũng sẽ hoàn toàn trở mặt với Dạ Vương. 

Cố thừa tướng từ từ thở dài một hơi, hy vọng bản thân lựa chọn đứng về phía hoàng thượng là đúng. 

“Nếu như Lan Nhi có được một nửa trí thông minh như của nàng thì cũng không đến nỗi mất đi sự trong trắng”. 

Ngũ di nương vùi đầu vào lòng Cố thừa tướng, nũng nịu nói: “Lan Nhi vẫn còn nhỏ, không suy nghĩ chu toàn mọi vấn đề nên mới bị người ta hãm hại, may mà người biết được chuyện này không nhiều, chỉ cần giấu tốt thì chuyện Lan Nhi không còn trong trắng sẽ không ai biết cả. Sau này thiếp sẽ dạy dỗ nó thật tốt, hy vọng lão gia đừng buồn lòng vì nó”. 

Cố thừa tướng lòng đầy tâm sự, ôm chặt lấy Ngũ di nương. 

Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận