Trong phòng, bên cạnh giá sách gỗ tử đàn là bàn bút mực, cạnh bàn là đồ sứ thanh bạch, vòng ra phía sau đồ sứ là giường gỗ trầm hương treo màn tơ vàng mềm mại.
Chung Ly đóng chặt cửa, che kín cửa sổ rồi mời Yến Thù ngồi xuống, tự tay châm trà cho Yến Thù: "Công tử đừng trách ta quá cẩn thận nhé."
Yến Thù nhận trà nhẹ nhàng nhấp môi, chỉ thấy mùi thơm ngát tràn ngập khoang miệng, trong lòng không khỏi cảm khái một câu trà ngon, y nói: "Cẩn thận là tốt."
"Gần đây Bạch Đế Thành và Cẩm Sắt phường ngư long hỗn tạp chứ chẳng hề yên bình, không ít ngưu quỷ xà thần đều đang thăm dò tin tức." Chung Ly ngồi xuống bên cạnh Yến Thù, "Muốn gặp phường chủ đâu chỉ có mình Yến đại nhân."
Yến Thù nhíu mày, nhớ lại trước đây "Ảnh Tử" cũng nói với mình ở Bạch Đế Thành có người Hàn Nha.
"Chẳng lẽ Hàn Nhai cũng đang tìm Từ đại nhân?"
Yến Thù cứ tưởng Từ đại nhân và ba mươi ba Cẩm y vệ có thể đã gặp phải thiên tai nhân họa gì đó nên mới không có tin tức.
Nhưng giờ nghĩ lại thì chuyện mười vạn ngân lượng cứu tế biến mất không chỉ đơn giản như vậy.
Phong thư cuối cùng mà Từ đại nhân báo về triều đình rốt cuộc đã nói gì?
Phong thư này vì sao vô duyên vô cớ biến mất?
Là mất trên đường sao? Hay là lúc ở kinh đô thông báo cho triều đình đã bị người khác chặn lại?
Trong triều đình những phe cánh thế lực nào đang dòm ngó chuyện này.
Thấy Yến Thù nhíu mày, Chung Ly nhẹ giọng gọi y: "Yến đại nhân, đừng lo lắng mà hại cho thân thể."
Yến Thù lấy lại tinh thần: "Làm phiền nói ta nghe chút chuyện của Cẩm Sắt phường và phường chủ đi."
Chung Ly gật đầu: "Phường chủ cũng không phải là nhân sĩ Trung Nguyên, nàng vốn là một công chúa dị tộc Bắc Địch, sau đó Bắc Địch nội chiến, tộc hệ của phường chủ không may bị diệt, phường chủ chạy trốn tới Trung Nguyên rồi vào Cẩm Sắt phường."
Yến Thù gật đầu.
Bắc Địch là dân tộc du mục, tài nguyên thiếu thốn đất đai cằn cỗi, lại hiếu chiến thích cướp đoạt, nhưng ba năm trước Bắc Địch đã thống nhất, hiện giờ chiếm đất xưng vương, vẫn luôn nhìn ngó Trung Nguyên qua Sóc Phương.
"Phường chủ vốn mang tên A Tu Nạp, trong tiếng Bắc Địch nghĩa là hoa, sau khi phường chủ tiếp nhận Cẩm Sắt phường bảy năm trước thì không tiếp khách nữa, đổi tên thành Thi Hoa Niên, nàng là một nữ tử nội tâm mạnh mẽ, thân là công chúa dị tộc ở Trung Nguyên phiêu bạt không nơi nương tựa, vì sống sót mà vào Cẩm Sắt phường, cố gắng học cầm kỳ thi họa Trung Nguyên, còn quản lý Cẩm Sắt phường chỉn chu rõ ràng." Chung Ly thong thả kế hết những gì mình biết.
Yến Thù gật đầu, đột nhiên hỏi: "Vậy ngươi có từng nghe nàng nhắc tới Từ đại nhân không?"
"Từ đại nhân?" Chung Ly tỏ vẻ nghi hoặc.
"Binh bộ Thị lang, Từ Nhất Huyền, Từ đại nhân."
Chung Ly suy nghĩ thật kỹ rồi lắc đầu: "Chưa từng nghe phường chủ nhắc tới, nhưng Binh bộ Thị lang......" Chung Ly trầm ngâm.
"Thế nào?" Yến Thù truy vấn.
Chung Ly nói: "Yến đại nhân chắc cũng biết Cẩm Sắt phường cây to đón gió, tất nhiên cũng sẽ chọc vào yêu ma quỷ quái, hai năm trước Cẩm Sắt phường từng xảy ra chuyện lớn, ở Phong Các có một cô nương được Tam công tử Tri phủ Bạch Đế Thành mang ra Cẩm Sắt phường, ai ngờ lúc trở về thì đã không còn sống."
"Không còn sống?" Yến Thù khẽ nhíu mày.
Chung Ly gật đầu: "Trên người cô nương toàn là máu bầm và vết thương, nhưng Tam công tử Tri phủ lại nói cô nương không cẩn thận ngã vào giếng cạn nhà bọn họ mà chết, sau đó Tri phủ định dùng tiền dàn xếp ổn thỏa, phường chủ không cần tiền nhưng cũng không nhiều lời, dù sao chúng ta chỉ là phường ca múa, sao có thể đấu lại với mệnh quan triều đình."
"Ai ngờ ba tháng sau, Tri phủ kia bị đại quan triều đình đến tra ra tội tham ô nhận hối lộ, bị tống vào tù, chuyện ác trước đó hắn gây ra đều bị phanh phui." Chung Ly nói, "Ta nhớ đại quan năm đó về đây chính là Binh bộ......"
Yến Thù trầm ngâm.
Từ đại nhân đã qua ba mươi tuổi mà vẫn chưa lấy vợ sinh con.
Đây cũng là một trong những nguyên nhân hắn bị triều đình nghi ngờ tham ô ngân lượng.
Chẳng lẽ hắn thật sự cướp đi mười vạn ngân lượng rồi giấu ở Cẩm Sắt phường, dự định cùng Thi Hoa Niên che giấu tội lỗi?
"Ta muốn gặp phường chủ." Yến Thù ngẩng đầu nhìn về phía Chung Ly.
Chung Ly đứng dậy cầm một chiếc hộp gỗ tử đàn trên giá sách, từ bên trong lấy ra một khối ngọc bài có khắc chữ "Nguyệt" đưa cho Yến Thù: "Yến đại nhân, đây là tín vật Nguyệt Các, ta sẽ dẫn ngài đi tìm ba vị các chủ khác......"
"Không cần." Yến Thù nói, "Ta đã tập hợp đủ rồi."
Chung Ly đầu tiên là sững sờ, sau đó trong mắt lộ ra kính nể cùng khen ngợi: "Không hổ là Yến đại nhân, vậy mời đại nhân đi theo ta."
-
Cửa phòng phát ra một tiếng "két", Lý Trường Thiên đang ngồi trên trường kỷ vội vàng thu lại bàn tay đang ôm bụng, ngẩng đầu nhìn qua.
Yến Thù và Chung Ly vừa nói chuyện vừa sóng vai đi ra.
"Chuyến này may mà gặp ngươi." Yến Thù nói, "Tạ ơn." . ngôn tình hài
"Đại nhân, ngài đừng cám ơn ta." Chung Ly vội vàng nói, "Ba năm trước đại nhân chuộc ta ra khỏi Mãn Xuân Viện, bây giờ thân thể và tính mệnh của ta đều thuộc về đại nhân."
Yến Thù: "Quá lời rồi, Cẩm Sắt phường chung quy là chốn phong nguyệt, chờ án này kết thúc ta sẽ đưa ngươi về kinh đô."
Chung Ly ngẩn người, lúng túng nửa ngày không nói nên lời.
Lý Trường Thiên cũng run lên, hắn đột nhiên nhớ lại câu nói của Thẩm Ngọc Thụ.
"Yến Thù tám chín phần mười là thích nam phong! Mà trước đó cùng các chủ Nguyệt Các từng có một đoạn tình cảm!"
Shhhh, wow......
Chẳng lẽ bị Thẩm Ngọc Thụ nói trúng rồi?!