Giao long băng bị ngọn lửa thiêu đốt lập tức phát ra tiếng rống bi thảm kinh thiên động địa, hiển nhiên hỏa lực này vô cùng kinh người.
Tiểu Hắc muốn đuổi theo, nhưng sức mạnh trên người đột nhiên yếu đi, nó lại một lần nữa biến trở về dáng vẻ nhỏ bé ban đầu, trực tiếp ngã từ giữa không trung xuống.
“Hỏng bét, sức mạnh để giải phong ấn đến rồi!”, Tiểu Hắc kêu lên.
Chính vào lúc Tiểu Hắc sắp ngã xuống đất, trưởng tộc sói băng đã lao ra đỡ lấy nó, không để cho nó rơi xuống đất.
Cũng vào lúc Tiểu Hắc rơi vào người của trưởng tộc sói băng, nó liền trực tiếp ngất đi.
Giao long băng kia thì thảm rồi, nửa người nó đang bị thiêu đốt, nếu cứ tiếp tục như vậy thì chắc chắn sẽ chết nên nó đâm sầm về hướng núi băng mà không hề nghĩ ngợi gì.
Ầm!
Giao long băng trực tiếp đâm vào núi băng. Sức của nó mạnh hơn Dương Ân không biết bao nhiêu lần, trực tiếp khiến cho núi băng nổ tung tóe và bị hổng một lỗ lớn. Giao long băng không hài lòng với điều này, nó tiếp tục lách thân vào bên trong, dự định mượn sức mạnh băng giá để dập tắt ngọn lửa đang thiêu đốt trên cơ thể nó.
Không thể không nói chân hỏa tam muội của Tiểu Hắc vô cùng khủng bố, ngay cả hàn khí ở đây cũng không thể nào dập tắt được. Sau khi giao long băng tiến sâu vào trong, sức mạnh băng giá mới áp chế được khiến cho chân hỏa tam muội yếu đi rất nhiều, tạo giao long băng nhìn thấy được nó vẫn còn tia hy vọng sống sót.
Giao long băng phóng thích ra sức mạnh lớn nhất của mình, điên cuồng tiến sâu hơn vào trong núi băng hơn nữa. Khí lạnh càng lúc càng mãnh liệt, này dường như luồng khí lạnh này đang đang tận lực nhắm vào chân hỏa tam muội, nhất định phải dập tắt tam muội tam muội cho bằng được, nếu không thì sẽ đe dọa đến sự tồn tại của núi băng.
Núi băng biến động dị thường, nó đã hấp thụ tuyết lạnh xung quanh, không ngừng bao phủ, đám tuyết rơi này chỉ rơi trên núi băng này, những chỗ khác đều không có lấy nửa hạt tuyết rơi, loại dị tượng này thần kỳ không gì sánh được.
Rùa vân bạc trong hồ lẩm bẩm: “Núi băng này thật cổ quái!”
Do dự hồi lâu, nó quyết định lao về phía núi băng để xem thử, nó háo hức muốn lấy được tinh huyết của giao long băng.
Song, khi nó đến gần núi băng thì lập tức bị sức mạnh của núi băng nuốt chửng, khiến nó hoàn toàn mất đi nhận thức.
Mặt khác, giao long băng cũng vậy, uy lực của chân hỏa tam muội thiêu đốt trên thân nó cũng có giới hạn, khi núi băng tự mình phản kháng lại, cuối cùng cũng dập tắt được ngọn lửa đó, giao long băng may mắn đã nhặt lại được mạng của mình
Đáng tiếc, sức mạnh của nó đã kiệt quệ, không thể cựa quậy được nữa, nó trực tiếp bị đóng băng bởi núi băng, sau đó nó cũng dần mất đi nhận thức.
Núi băng bị phá hủy bởi nhiều đòn tấn công đã tự động khôi phục lại hình dáng ban đầu. Trưởng tộc sói băng nhìn thấy cảnh này, không dám lại gần núi băng nữa, chỉ đành khấu đầu trước núi băng với dáng vẻ chân thành và cung kính giống như một tín đồ ngoan đạo.
Không biết núi băng đã tồn tại bao nhiêu năm, tộc sói băng của bọn nó gọi ngọn núi băng đó là Thần Sơn. Trưởng tộc sói băng ở đó, đã thăng cấp sức mạnh của mình vô cùng thuận lợi. Giờ đây núi băng hiển linh, nó liền biết là núi băng sẽ không đơn giản như vậy, nó không dám làm gì, sợ rằng núi băng sẽ thu hồi lại tất cả mọi thứ mà nó đã ban tặng.
Trong lòng núi băng, Dương Ân đã tiêu hao hết sức lực của mình, hỏa lực của Lam Yêu Cơ cũng nhanh chóng lụi tàn, không cách nào tìm ra được vị trí của huyền tinh khí Sương Tuyền hoặc lối ra, chưa bao giờ hắn thấy tuyệt vọng như vậy.
“Huyền tinh khí Sương Tuyền nhất định đang ở đây, không hề cảm ứng sai. Ta nhất định phải nghĩ cách tìm ra nó!”, Dương Ân buộc mình phải bình tĩnh lại, bắt đầu suy nghĩ, Thái Thượng Cửu Huyền quyết vận hành trong cơ thể hắn càng lúc càng nhanh, hắn vỗ đầu kêu lên: “Nếu như ta đã không tìm thấy nó, sao không để nó tự động hiện thân chứ, thật là ngu ngốc!”
Vì vậy, Dương Ân đã từ bỏ việc tìm kiếm huyền tinh khí Sương Tuyền, mà thay vào đó ngồi xếp bằng thiền định, toàn tâm toàn ý vận hành Thái Thượng Cửu Huyền quyết.
Một lần, hai lần, ba lần.
Dương Ân giống như lúc bình thường tu luyện, lợi dụng Thái Thượng Cửu Huyền quyết vận hành hấp thu huyền khí của đất trời, từng luồng khí lạnh không ngừng xâm nhập vào lỗ chân lông, tiến vào kinh mạch, huyệt khiếu, cuối cùng đều hội tụ đến đan điền của hắn, bắt đầu phát triển sức mạnh của mình.
Với sự vận hành của Thái Thượng Cửu Huyền quyết, cảm ứng của hắn đối với huyền tinh khí Sương Tuyền càng lúc càng rõ ràng, cứ như thể hắn ta chỉ còn một lớp màng mỏng cuối cùng là đã có thể tiếp xúc với nó.
Cũng không biết đã qua bao lâu, tốc độ vận hành Thái Thượng Cửu Huyền quyết của Dương Ân đã nhanh hơn tốc độ vận hành bình thường gấp mười lần, mà núi băng lại một lần nữa xảy ra biến hóa, vô số luồng khí lạnh đang cuộn trào mãnh liệt hướng về phía Dương Ân, dập tắt một chút hỏa lực yếu ớt cuối cùng của Lam Yêu Cơ trên người Dương Ân, khí lạnh trực tiếp khiến Dương Ân bị đông cứng thành băng.
Mặc dù vậy, Thái Thượng Cửu Huyền quyết trong cơ thể Dương Ân đã không thể ngăn cản, nó tiếp tục vận hành với tốc độ cao, phàm là khí lạnh tiến vào trong cơ thể thì đều biến thành sức mạnh của hắn, khiến huyền khí trong kinh mạch và huyệt khiếu không ngừng chuyển hóa thành huyền khí lỏng vào trong đan điền, số lượng huyền khí lỏng càng lúc càng nhiều, dần dà có cảm giác hóa thành đại dương vậy.
Ngoài ra, thận tự động chia sẻ một phần sức mạnh, chủ yếu là cánh Băng Nhẫn có cảm giác gần gũi với luồng khí lạnh này, những luồng khí lạnh này có thể giúp nó phát triển.
Lam Yêu Cơ ngoan ngoãn co lại ở vị trí tim, không cần nó hộ thể nữa, Dương Ân vẫn có thể sống sót trong trạng thái này.
Lúc này, tốc độ Thái Thượng Cửu Huyền quyết của Dương Ân đã đột phá nhanh gấp 20 lần mà vẫn còn đang tăng dần lên. Kinh mạch thần kì và huyệt vị trong cơ thể hắn hình thành một vòng tuần hoàn lớn, sức mạnh cũng đang thăng cấp một cách nhanh chóng.
Ba mươi lần, bốn mươi lần, năm mươi lần!
Đây là một con số đáng sợ, điều này cũng có nghĩa là sức mạnh hấp thu ngoại giới của Dương Ân đã tăng lên gấp năm mươi lần so với lúc trước, nếu cứ tiếp tục như vậy, hắn có thể dễ dàng đạt tới trình độ cao nhất của cảnh giới cấp tướng đỉnh cấp, muốn bước vào cảnh giới Địa Hải trở thành Vương giả là chuyện ở trong tầm tay.
Sau khi Thái Thượng Cửu Huyền quyết của hắn vận hành đạt tới sáu mươi lần, hàn khí của núi băng đều tập trung bên cạnh hắn, đột nhiên ngưng tụ thành một cánh cửa hình tròn, lập tức hút hắn vào trong.