Khi mọi người nhìn vào các động tác lưu loát của Dương Ân, họ biết rằng Dương Ân là một luyện dược sư thực thụ, chứ không phải chỉ biết khoe khoang.
Một số tướng lĩnh từng thấy người khác luyện đan thậm chí còn cảm thấy Dương Ân có phong thái của một đại sư. Những luyện dược sư bình thường không thể nào luyện đơn một cách thong thả như hắn, và động tác của họ cũng không được hoàn hảo như hắn. Ngoài ra, Dương Ân có thể sử dụng sức mạnh của thần đình để điều khiển đồ vật, ngay cả Dược Vương trong kinh thành cũng không làm được như vậy.
Cảnh Dương Ân luyện đan thực sự mang lại cho họ một cảm giác vô cùng thích thú, đồng thời cũng khiến cho họ được mở rộng tầm mắt.
Hết cây thảo dược này đến cây thảo dược khác được Dương Ân tinh chế, tinh chất thảo dược tập hợp lại bên trong chiếc đỉnh đồng, trong suốt và sáng lên như mã não.
Tinh chất thảo dược của mỗi loại thảo dược được chiết xuất càng hoàn hảo thì giá trị của thảo dược đó càng được chắt lọc một cách triệt để.
Dương Ân có đóa hoa thần đình và tâm hỏa, cả hai loại thiên phú mà những luyện dược sư khác không có, vì vậy hắn có thể chiết xuất chính xác từng loại thảo dược.
Vì quá trình tinh luyện đan vương rất phức tạp, và các loại thảo dược cần tinh chế cũng nhiều hơn, nên Dương Ân vừa phải điều khiển hỏa lực lớn nhỏ, vừa phải điều khiển đóa hoa thần đình di chuyển thảo dược, trong quá trình cũng có làm vài cây thảo dược bị hỏng mất.
May mắn thay, mấy cây thảo dược hỏng chỉ là những loại thảo dược bình thường, không ảnh hưởng quá nhiều đến tình hình chung.
Chính vì như vậy cho nên các tướng sĩ mới cảm thấy bình thường, chứ nếu như Dương Ân có thể liền một mạch luyện thành đan vương, thì bọn họ chắc chắn sẽ cảm thấy không chân thật.
Mặc dù vậy, quá trình chiết xuất các loại thảo dược của Dương Ân cũng đã rất hoàn hảo, mấy vị luyện dược sư khác hoàn toàn không thể so sánh được với hắn.
“Thật là lợi hại!”, các tướng lĩnh đều không khỏi thở dài trong lòng.
Họ không dám làm phiền Dương Ân, vì sợ rằng Dương Ân sẽ phạm sai lầm khi bị quấy nhiễu.
Binh sĩ bên dưới thì không lo lắng nhiều như vậy, họ đứng cách Dương Ân khá xa, mà họ cũng không hiểu thuật luyện đan cần phải yên tĩnh, cho nên đều đang xì xào bàn tán.
"Đoàn trưởng Dương luyện đan thật là đẹp mắt, đúng là có phong cách của một đại sư, bây giờ thì ta đã tin là những đan dược trị thương trong quân đều do chính tay của ngài ấy làm ra rồi".
"Sau này có đoàn trưởng Dương trấn thủ trong quân doanh của chúng ta chính là phúc phần của chúng ta".
"Ta chưa từng được xem ai luyện đan bao giờ, nhưng nhìn đoàn trưởng Dương luyện đan đúng là cảm thấy thật thú vị, không biết ngài ấy làm sao có thể khiến cho mấy cây thảo dược kia tự động bay lên, phương pháp đó thật là đáng kinh ngạc".
"Các ngươi có để ý thấy ngọn lửa trong tay đoàn trưởng Dương mạnh mẽ như thế nào không. Chúng ta đứng cách xa như vậy mà còn cảm thấy hơi nóng, nếu bị đốt vào người, chỉ sợ rằng ngay lập tức sẽ bị cháy thành tro".
...
Phần Diệu Dương thân là thiếu soái, nhìn thấy Dương Ân đứng trên đỉnh cao, trong lòng tràn đầy chua xót: "Khoảng cách quá lớn, chẳng trách Lam Hinh lại chọn hắn".
Phần Diệu Dương trước giờ luôn là một kẻ vô cùng cao ngạo, nhưng bây giờ gã đã bị đánh bại bởi màn trình diễn của Dương Ân.
Một canh giờ trôi qua, Dương Ân rốt cục cũng đã chiết xuất được toàn bộ tinh hoa của thảo dược, bước tiếp theo rất quan trọng, chính là luyện hóa yêu hạch.
Đan vương bình thường thì không cần thêm vào yêu hạch, nhưng Dương Ân muốn luyện chế ra đan vương thượng đẳng, không phải đan vương bình thường, cho nên hắn cần phải thêm vào yêu hạch thì mới có thể giúp cho đan vương sở hữu dược tính phi thường, như vậy thì đan vương mới có thể khiến cho vương giả thăng cấp được.
Dương Ân cô lập tinh hoa thảo dược ở một bên đỉnh đồng trước, sau đó mới ném yêu hạch đen vào bên trong.
Gầm!
Yêu hạch đen này vốn là của yêu vương cá sấu đen, cho dù nó đã chết, nhưng yêu hạch vẫn ẩn chứa linh hồn của yêu vương, một khi yêu hạch bị tổn thương thì yêu hồn cũng sẽ tự động khôi phục. Chuyện này đối với luyện dược sư mà nói chính là trường hợp nguy hiểm nhất, nếu không cẩn thận thì toàn bộ đỉnh đồng chứa tinh hoa thảo dược sẽ bị phá hủy, thậm chí còn phí phạm yêu hạch, cuối cùng cũng chẳng làm được tích sự gì.
Tiếng gầm thét của yêu hồn cá sấu đen khiến cho những binh sĩ có mặt kinh ngạc, họ nhìn thấy hư ảnh của cá sấu đen xuất hiện trước mặt, hung hãn dũng mãnh khiến mọi người kinh hãi.
“Không hay rồi, đây là một viên yêu hạch của yêu vương đỉnh cấp!”, Phần Thiên Hùng thất thanh.
“Nguyên soái, đây chỉ là một yêu hồn, chắc sẽ không gây nên được sóng gió gì đâu”, Tào Kiến Đạt nói.
“Đúng vậy, cơ thể yêu vương đã bị phá hủy, yêu hồn này chỉ đang diễu võ giương oai thôi”, Nam Tề Tần nói.
"Các ngươi thì biết cái gì, luyện dược sư trong lúc luyện đan thì nội tâm cần phải tĩnh lặng, nếu như bị yêu hồn cường đại quấy nhiễu, thì lần luyện đan này của Dương Ân xem như công cốc", Phần Thiên Hùng nói, tiếp đó ông ta còn nói: "Nếu như chỉ là yêu hồn của yêu vương thông thường thì Dương Ân chắc chắn sẽ không bị ảnh hưởng, nhưng đây lại là yêu hồn của yêu vương đỉnh cấp, rất khó đối phó!"
Giờ phút này, tất cả các tướng lĩnh đều đã hiểu ra mấu chốt, Dương Ân không chỉ phải điều khiển thảo dược và hỏa lực, mà còn phải đối phó với phản ứng dữ dội của yêu hồn, nếu không làm được thì xem như tiêu tùng hết cả.
Hoa hồng Tử thần nhìn Dương Ân, trong lòng vô cùng lo lắng, nàng ta có thể có được địa vương đan hay không thì còn phải xem Dương Ân có thể chịu được sự quấy nhiễu của yêu hồn đỉnh cấp kia hay không.
Dương Ân đối mặt với sự công kích của yêu hồn cá sấu đen, cười nhạt nói: "Yêu hồn đỉnh cấp à, cho dù ngươi còn sống thì ta cũng không sợ ngươi, huống chi bây giờ ngươi đã chết, mau ngoan ngoãn lại cho ta!"
Dương Ân vừa dứt lời, Lam Yêu Cơ liền rời khỏi lòng bàn tay của hắn, nhanh chóng đốt cháy yêu hồn đỉnh cấp kia.
Ô ô!