Kỹ thuật kiếm pháp này thắng nhờ tốc độ, xuất kiếm càng nhanh thì kiếm thế càng mạnh. Một khi tu luyện đến đại thành thì có thể chém ra hàng ngàn đường kiếm, điều đó rất đáng kinh ngạc.
Dương Ân dùng cách minh tưởng để tu luyện hai kỹ thuật chiến đấu này đến cảnh giới đại thành, muốn đạt đến cảnh giới hoàn mỹ thì phải thông qua thực chiến, từ đó mới có thể làm được.
Trong quá trình minh tưởng, hồn lực của Dương Ân lại tăng lên, bảy cánh hoa đã mạnh hơn, linh hồn ngưng tụ càng trở nên khủng bố, đây là lợi ích mà “Ngự Hồn Tâm Kinh” mang lại cho hắn.
Hồn lực mạnh mẽ, sức mạnh của Mắt hồn cũng càng lớn hơn, trợn mắt là có thể giết người, đó không còn là chuyện đùa nữa.
Nửa tháng sau, Dương Ân xuất quan, sử dụng kỹ thuật hợp nhất hồn thân để nhanh chóng nắm giữ tinh hoa “Long Diễm quyền”, “Lưu Tinh kiếm”, lực chiến đấu cũng toàn diện tăng lên.
Sau khi tu luyện một ngày, Dương Ân lại nhốt mình lần nữa, hắn lấy bình nước tiểu ra rồi nói với Tiểu Hắc bên cạnh: “Tiểu Hắc, trên thế giới này có quỷ tu thật sao?”
“Oẳng oẳng, Tiên Hoàng ta đã bao giờ lừa ngươi chưa? Tổ tiên của Quỷ tộc đã sáng tạo ra “Quỷ Tu quyết” nhằm tu luyện thành linh hồn thể hoàn hảo nhờ vào chấp niệm linh hồn còn sót lại, có thể tiến thêm một bước luyện ra thân thể, trở thành quỷ tu chân chính, họ có tài năng đặc biệt, khó chơi lắm đó”, Tiểu Hắc nghiêm túc đáp.
“Thế ngươi nói xem, nếu ta để cái tên trong bình nước tiểu trở thành quỷ tu, nó có đồng ý không?”, Dương Ân lại hỏi.
Trước khi Dương Ân bế quan, Tiểu Hắc đã nói với hắn chuyện quỷ tu, hơn nữa còn nhắc rằng để linh hồn trong bình tu luyện “Quỷ Tu quyết” nhằm biến tên đó thành quỷ tu, sống lại lần nữa rồi trở thành cánh tay đắc lực của hắn.
“Tình hình hiện tại còn cho phép nó không muốn à?”, Tiểu Hắc hỏi ngược lại.
“Vậy cũng đúng, nhưng chúng ta vẫn phải nghĩ cách, một khi nó tu luyện thành công thì sau này sẽ khó khống chế lắm, như thế nào mới ổn?”
“Chuyện này thì phải xem thử ngươi đã tu luyện “Ngự Hồn Tâm Kinh” đến bước nào, nó là một trong số khắc tinh của quỷ tu, sử dụng tốt thì đối phương không thể làm trái mong muốn của ngươi”.
“Được, vậy ta gọi nó dậy hỏi xem”.
…
Dương Ân gọi linh hồn trong bình tỉnh dậy, trạng thái của linh hồn tốt hơn trước rất nhiều, nó phấn khích nói: “Lại có linh hồn cho ta cắn nuốt rồi à?”
“Ngươi nuốt chửng linh hồn của Hà Chấn, thế có biết như vậy nghĩa là gì không?”, Dương Ân hỏi.
“Nghĩa là linh hồn của ta lớn mạnh hơn, nghĩa là sau này ta có thể thoát khỏi trói buộc. Tiểu hữu, ta cầu xin ngươi, hãy cho ta nuốt thêm linh hồn đi, sau này ngươi thả ta ra thì ta nhất định sẽ trả ơn ngươi! Ngươi muốn kỹ thuật chiến đấu đúng không, chỗ ta có đây này!”, linh hồn vội vàng nói.
“Tốt lắm, xem ra nó có thể làm bất cứ chuyện gì để sống lại rồi!”, Dương Ân thầm hài lòng, sau đó hắn lại nói: “Với tình hình bây giờ của ngươi thì rất khó sống lại. Dù lực linh hồn khôi phục đến đỉnh cao, như vậy cũng chưa chắc có thể tái tạo lại cơ thể, ngươi cũng không thể báo thù được, vậy thì tại sao phải giãy giụa”.
“Không, chỉ cần linh hồn của ta được khôi phục, ta nhất định sẽ có cách, nhất định sẽ có cách! Ta là Thánh nhân đấy!”, linh hồn rất khó chấp nhận mấy lời nói kích thích của Dương Ân, nó kích động đáp.
“Vậy chắc chắn là chuyện rất lâu sau đó rồi”, Dương Ân lại kích thích nó.
Linh hồn rất khó chịu, cũng rất bực bội, nó hỏi ngược lại: “Rốt cuộc ngươi muốn nói gì?”
“Ta muốn nói, ta có thể cho ngươi cơ hội ngưng tụ lần nữa, với lại còn giúp ngươi hồi phục lại đỉnh cao như xưa, ngươi muốn không?”, Dương Ân nói.
“Ta không tin, ngươi còn chẳng có kỹ thuật cấp Thiên thì có cách gì giúp ta ngưng tụ lần nữa”.
“Không tin thì thôi, bây giờ, ta không phải đang cầu xin ngươi đâu, vậy cứ tiếp tục ở trong bình này đi”.
“Đừng đừng, ta tin, ta tin!”, linh hồn đã bị chèn ép không biết bao nhiêu năm, nó muốn thoát khỏi trói buộc, nó muốn tái tạo lại cơ thể, dù chỉ có tỷ lệ thành công một phần mười ngàn, nó cũng muốn thử.
“Như thế mới đúng chứ! Ta có một loại tiên quyết, có thể truyền cho ngươi, nhưng phải thề là sau khi tu luyện thành công, ngươi phải trung thành với ta, bằng không, ta sẽ không truyền nó cho ngươi!”, Dương Ân nhấn mạnh.
“Được được, ta thề, Lôi Tông Quân ta sẵn lòng trung thành với ngươi, nếu không ta sẽ bị sét đánh chết!”, linh hồn vội đáp.
“Nghe chẳng có thành ý gì cả, nhưng ta vẫn đồng ý cho ngươi một cơ hội!”, Dương Ân đáp, sau đó nhắc nhở linh hồn: “Cẩn thận tiếp thu”.
Ngay sau đó, Dương Ân mở Mắt hồn ra, một luồng sức mạnh bay về phía linh hồn.
Linh hồn thuận tiện tiếp nhận sức mạnh này, sau khi có được khẩu quyết của “Quỷ Tu quyết”, nó vô cùng mừng rỡ. Nó cảm nhận được khẩu quyết này thật sự có thể giúp mình tái tạo lại cơ thể, nhưng trước đó nó cần phải cắn nuốt đủ linh hồn mới được.
Nếu trước kia nó không có “Quỷ Tu quyết” này mà cứ cắn nuốt các linh hồn khác thì hậu quả sẽ vô cùng nghiêm trọng, bởi việc đó sẽ gây ra sự không đồng nhất về lực linh hồn, thậm chí sẽ nổ chết hoàn toàn vì linh hồn bài xích,
“Quỷ Tu quyết” này có thể thanh trừ những ký ức hỗn tạp của các linh hồn thể, ngưng kết ra lực linh hồn thuần khiết nhất, giúp hồn lực của nó dần lớn mạnh, cuối cùng ngưng luyện thành cơ thể thông qua các chất dẫn khác.
Nhưng nó phát hiện ra “Quỷ Tu quyết” này không hoàn chỉnh, có thể chỉ là một phần ba, nó lo lắng hỏi Dương Ân: “Khẩu quyết này không hoàn chỉnh?”
“Ừ, không hoàn chỉnh!”, Dương Ân đáp.
“Tại sao không đưa ta bản hoàn chỉnh?”
“Bây giờ lực linh hồn của ngươi quá yếu ớt, đợi ngươi mạnh hơn ta sẽ truyền nốt cho ngươi, đừng vội”.