“Không phải chứ, ta đã đạt tới bước này rồi, vẫn là luyện dược sư cấp thấp sao? Ngươi đừng có nói linh tinh nha!”, Dương Ân không tin, hiện giờ hắn đã trở thành một nhân vật có quyền có thế, không thể chấp nhận sự thật bản thân vẫn là một luyện dược sư cấp thấp.
“Những gì ta truyền cho ngươi chẳng qua chỉ là chương học nghề của luyện đan thôi. Biết cái gì gọi là chương học nghề không? Chính là bài nhập môn, không phải là luyện dược sư cấp thấp thì là gì chứ?”, Tiểu Hắc đảo mắt nói với vẻ khinh thường.
Dương Ân lại cảm thấy rất buồn.
“Ngươi cũng không cần phải chán nản, có thể nắm vững những quy tắc cơ bản trong một khoảng thời gian ngắn như thế cũng coi như là có chút thiên phú. Đợi sau khi ta bình phục thì sẽ truyền cho ngươi bài luyện đan thực sự, ngươi liền sẽ biết rõ, thuật luyện đan rộng lớn như thế nào!”. Tiểu Hắc cũng coi như vẫn còn có chút lương tâm nên nó an ủi hắn, sau đó dừng lại một lúc rồi lại nói: “Giờ vừa đúng lúc, ngươi có thể thay Tiện Cốt Đầu luyện ra một viên Yêu Vương đan, giúp nó đột phá cảnh giới yêu vương, coi như là một chút phần thưởng cho nó vậy, cũng khó cho nó vì đã ở lại nơi này cùng với ta”.
“Ừm, không vấn đề!”, Dương Ân nhẹ giọng đáp.
Hổ Hỏa Vân vội vàng chạy vụt tới, cảm kích nói: “Đa tạ chủ nhân!”
“Ngươi không cần cảm tạ ta, muốn cảm tạ thì cảm tạ Tiểu Hắc đi!”, Dương Ân xua tay nói, sau đó hắn hỏi: “Trưởng tộc sói băng đâu? Ta muốn đích thân cảm tạ!”
“Anh bạn loài người, bổn tôn ở đây!”, giọng nói của trưởng tộc Sói Băng từ trong động phủ truyền ra, sau đó nó liền xuất hiện ở trước cửa động.
Nó biến thành hình người, là một ông già cao lớn, tóc trắng, độ tuổi trung niên, trên người vẫn còn sót lại một số đặc trưng của yêu tộc.
“Đa tạ trưởng tộc Sói Băng đã chăm sóc cho Tiểu Hắc!”. Dương Ân cảm kích nói.
Trưởng tộc sói băng vội vàng nói với hoảng hốt: “Chuyện nên làm thôi. “Ngài ấy” là tiểu tổ tông của tộc sói chúng ta. Được chăm sóc “ngài ấy” là vinh hạnh của ta!”
Nghe được những lời này, Dương Ân không thể không thán phục khả năng lừa người của Tiểu Hắc, rõ ràng là một con chó mà lại trở thành tổ tông của tộc sói rồi, chẳng lẽ mắt của trưởng tộc sói băng bị mù rồi sao?
“Ánh mắt ngươi như vậy là sao hả, huyết mạch cao quý của bổn tiên hoàng, há có thể là thứ mà một phàm nhân như ngươi hiểu được chứ?”, Tiểu Hắc bất mãn nhìn chằm chằm Dương Ân.
“Được được rồi, ngươi nói gì cũng đều đúng hết!”. Dương Ân không muốn tranh luận với Tiểu Hắc, nói như thế nào thì Tiểu Hắc cũng chỉ vừa mới bình phục sau vết thương nghiêm trọng, phải cho nó một chút thể diện.
Trưởng tộc sói băng mời Dương Ân và Mộng Băng Tuyết cùng vào trong động phủ, chỗ này của nó có Linh Tuyền cực phẩm, còn có Dược Vương, huyền khí của đất trời vô cùng dày đặc.
Trưởng tộc sói băng sai thủ hạ của mình dâng lên một số linh quả, sau đó lại làm một ít Linh Tuyền, chiêu đãi Dương Ân và Mộng Băng Tuyết, có thể nói tiếp đón khá là nhiệt tình và khách khí.
Tiểu Hắc đối với trưởng tộc sói băng không hề khách sáo, uống Linh Tuyền như rồng uống nước, Hổ Hỏa Vân đang nằm im không dám nhúc nhích, ánh mắt thèm thuồng.
Dương Ân cũng không khách sáo, đưa một quả băng linh cho Mộng Băng Tuyết, bản thân cũng cầm một quả lên từ từ gặm. Sức mạnh của quả băng linh không tầm thường, nhưng đối với người đã đạt tới cảnh giới Địa Hải như hắn mà nói thì chả có gì to tát cả, chỉ giống như hấp thu Huyền Linh Thạch, trở thành một phần sức mạnh nhỏ của hắn mà thôi.
Sau khi ăn đống linh quả và uống Linh Tuyền này, Dương Ân liền định luyện Yêu Vương đan cho Hổ Hỏa Vân.
Tiểu Hắc đương nhiên cũng muốn biết trình độ luyện đan hiện tại của Dương Ân đã đạt đến bước nào, nên đã sai trưởng tộc sói băng tìm một nơi để Dương Ân luyện đan.
Trưởng tộc sói băng đương nhiên là cho phép luôn Dương Ân luyện đan trong động phủ của nó, cũng chẳng có nơi nào an toàn hơn ở đây.
“Tiểu Hắc, hình như ta còn thiếu một số loại thảo dược thiên về hỏa lực!”, chính vào lúc chuẩn bị bắt đầu luyện đan, Dương Ân mới nhớ ra rằng trong toàn bộ số thảo dược dự trữ mà mình đã chuẩn bị, không có đủ loại thảo dược để luyện chế Yêu Vương Đan.
Không nói lời nào, Tiểu Hắc phun ra một đống dược thảo nói: “Cầm lấy đi, trong khoảng thời gian này, ta cũng không cho phép Tiện Cốt Đầu ngồi không, đây đều là thảo dược mà nó đã tìm về, có điều vẫn còn thiếu một viên hỏa yêu hạch, cái tên nhóc này, đến cả một tên yêu vương cũng không xử lí được, đúng thực là quá kém mà”.
Hổ Hỏa Vân vẻ mặt buồn bực nói: “Tiên Hoàng đại nhân, đối phương là Hỏa Điểu Vương, là chim bay ở trên trời, ta không thể nào rống bắt nó xuống được!”
“Vô dụng thì chính là vô dụng, còn giảo biện gì nữa hả!”, Tiểu Hắc không hài lòng nói.
Hổ Hỏa Vân chỉ có thể cúi gằm mặt xuống, không dám nói gì nữa, bởi vì nó có nói gì thì cũng đều sai, ai bảo nó yếu nhất chứ.
“Hỏa yêu hạch thì ta có đây, tiến hành luyện đan rồi”, Dương Ân lấy ra một viên hỏa yêu hạch nói.
Hỏa yêu hạch này chính là do hoa hồng Tử thần đưa cho hắn, coi như là thù lao hắn thay nàng ấy luyện chế Đại Vương đan.
Ngay sau đó, Dương Ân liền bắt đầu luyện đan.
Việc luyện chế Yêu Vương đan này không cần cẩn thận gì nhiều, so với việc luyện chế Địa Vương đan thì dễ dàng hơn nhiều. Chỉ cần dung hợp các tinh hoa của thảo dược và sức mạnh của yêu hạch lại với nhau thì đã có thể trở thành luyện thành đan rồi, bớt được rất nhiều công đoạn rườm rà.
Đóa hoa Thần đình của Dương Ân lấp lánh, rất nhiều loại thảo dược không ngừng bay vào trong vạc đồng. Tâm hỏa Lam Yêu Cơ không có gió mà tự nổi lửa, thiêu đốt ở trên đỉnh vạc, từng gốc, từng gốc tinh hoa thảo dược được đốt dần.
Sắc mặt Dương Ân bình tĩnh, động tác nhẹ nhàng linh hoạt, có khí phách của một đại sư, quả nhiên không hổ với cái danh Dược Vương.
Tiểu Hắc trong lòng lẩm bẩm: “Tên tiểu tử này đã định trước là sinh ra chính để luyện dược mà, nếu như Tam Thanh lão đạo nhìn thấy thì cũng sẽ muốn quỳ xuống nhận hắn làm đồ đệ!”
Tiểu Hắc vốn tưởng rằng năng lực luyện đan của Dương Ân, chẳng qua cùng lắm chỉ đủ để đạt đến bước luyện chế ra đan dược cấp vương thông thường, nhưng hiện tại xem ra, hắn đã đạt tới trình độ luyện chế đan dược cấp vương đỉnh cấp rồi.
Dương Ân đã liên tục quan sát nhiều lần luyện đan của Tiểu Hắc. Đóa hoa Thần đình của hắn đã khắc sâu phương pháp khống chế luyện đan của nó, mà lực tinh thần mà linh hồn của hắn sở hữu vô cùng thuần phác, lại có sự giúp sức của tâm hỏa, nói là thiên phú thì quả không ngoa.
Hắn đang dựa vào bản năng để luyện đan, đã có thể dễ dàng luyện thành đan rồi, hắn đã có đầy đủ sự tự tin trên phương diện này, đây chính là khí phách của một đại sư.