Ngay sau đó, Dược Linh Vũ cũng không quan tâm đến Dương Ân nữa, tin rằng thiên lôi vừa rồi cũng đã đủ gây ảnh hưởng đến tâm cảnh của Dương Ân.
Y thong thả đi tới mở nắp đỉnh luyện dược ra, trước mặt y xuất hiện hai viên địa vương đan tròn nhẵn nhụi, bên trên còn có đan văn nhàn nhạt, mùi thơm của đan dược tràn ngập khắp nơi, đứng ở đâu cũng có thể ngửi thấy được, khiến cho ai cũng say mê.
"Vương đan đã luyện thành, thật là thơm quá, đó là loại đan dược gì vậy?"
"Cảm giác như chỉ cần ngửi mùi cũng đủ khiến cho cảnh giới của ta tăng vọt, đây đúng là cực phẩm vương đan".
"Không hổ là các chủ Dược Vương các, giá trị của đan dược này tuyệt đối không phải chuyện đùa".
"Vương đan 1 kiếp, đợi chút nữa chúng ta hỏi thử xem Dược Linh Vũ các chủ có thể đem đan dược này đi đấu giá không".
...
Văn võ bá quan đều bị mùi hương của đan dược này mê hoặc, bọn họ rất muốn biết đây là loại đan dược gì.
Hoàng thượng cũng rất tò mò, liền hỏi: "Linh Vũ, đây là đan dược gì?"
Dược Linh Vũ kiêu ngạo đáp lại: "Hồi hoàng thượng, đây là địa vương đan, có thể giúp vương giả tăng lên một cấp cảnh giới".
Lúc này tất cả mọi người lại xôn xao một lần nữa, cũng không để ý chuyện đó có ảnh hưởng đến việc Dương Ân luyện đan hay không, ánh mắt của ai cũng sáng lên, chỉ hận không thể ngay lập tức cướp đoạt hai viên đan dược kia.
Trong giới phàm tục, địa vương đan chính là đan dược cao cấp nhất, bất kể là thế lực nào cũng đều muốn đạt được, vương giả thăng được một cấp cảnh giới thì địa vị cũng sẽ cao hơn một tầng.
"Tốt lắm, không hổ là các chủ Dược Vương các, lợi hại lợi hại", hoàng thượng cũng không nhịn được mà phải khen một câu.
"Hai viên địa vương đan này thần sẽ cầm một viên mang đi đấu giá, nếu như hoàng thượng muốn thì cũng có thể tham dự buổi đấu giá", Dược Linh Vũ một lần nữa khôi phục lại thần sắc ngạo mạn nói.
Hoàng thượng vốn là người có quyền lực lớn nhất Đại Hạ, thế mà y lại dám bảo hoàng thượng phải tham dự đấu giá mới có được đan dược này, chuyện này giống như một cái tát vào mặt của hoàng thượng, khiến cho ông ta cảm thấy vô cùng khó chịu, nhưng lại không thể nói ra. . truyện tiên hiệp hay
Dược Linh Vũ thu lại hai viên địa vương đan, không tiếp tục nói nữa, đem hai viên địa vương đan cẩn thận đặt vào trong bình ngọc, trong lòng đắc ý cười nói: "Cũng nhờ tên nhóc rác rưởi đó mà khả năng của ta mới được đẩy lên tới cực hạn".
Trước đây tỷ lệ y luyện thành công địa vương đan không hề cao, hơn nữa tối đa cũng chỉ có thể ngưng tụ ra một viên đan dược, còn không có biện pháp dẫn tới đan lôi, lần này y có thể ngưng tụ ra hai viên đan dược, còn đưa tới 1 kiếp đan lôi, thật sự là chuyện đáng mừng.
Lúc này, Dương Ân cuối cùng cũng đã luyện hóa xong yêu hạch, bắt đầu kết ấn dung hợp tinh hoa thảo dược và tinh hoa yêu hạch vào chung một chỗ, cùng lúc đó cũng có rất nhiều tinh thần lực giống như triều cường xông ra ngoài, bao quanh toàn bộ đỉnh luyện dược, tiến hành một bước ngưng đan cuối cùng.
"Ngưng tụ lại cho ta!", một loạt động tác diễn ra chỉ trong nháy mắt, hắn hô to một tiếng, thả ra nguồn năng lượng vô cùng cường đại, vừa dung hợp xong liền rút hỏa lực đi, sau đó lại thả ra năng lượng làm nguội đỉnh luyện dược, khiến cho nắp đỉnh hung hăng bật mở.
Mới vừa làm xong tất cả các bước này, Dương Ân còn chưa kịp thở phào thì đã nghe trên bầu trời có tiếng thiên lôi bắt đầu rền vang.
Ầm ầm!
Đợt thiên lôi này đánh xuống vô cùng nhanh chóng và mãnh liệt, so với thiên lôi lúc nãy đánh xuống Dược Linh Vũ thì không biết còn mạnh hơn gấp mấy lần.
Thiên lôi đánh xuống Dược Linh Vũ mỗi lần một đạo, còn thiên lôi đánh xuống Dương Ân một lần ba đạo, hơn nữa uy lực còn khủng khiếp hơn rất nhiều, tia sét cũng chằng chịt đến mức không nhìn thấy rõ thứ gì trước mắt.
Văn võ bá quan cũng bị dọa đến mức thất kinh hồn vía, vội vàng rút lui, ngay cả hoàng thượng cùng hoàng hậu đang ngồi ở vị trí tốt nhất cũng bị dọa đến mơ mơ hồ hồ, rối rít kêu lên: "Hộ giá hộ giá!"
Mắt thấy ba đạo thiên lôi đang đánh xuống, thì bỗng nhiên lại có một thân ảnh nhỏ bé kêu lên hai tiếng "oẳng oẳng" phóng ra trước mặt Dương Ân, dũng mãnh lao về phía thiên lôi.
Thiên lôi có uy lực vô biên, hơn nữa còn đánh ra những tia sét chói mắt, khiến cho tất cả mọi người không có cách nào mở nổi mắt ra, cũng không phát hiện thấy bóng dáng nhỏ bé đột nhiên xuất hiện.
Không cần phải nói, bóng dáng đó chính là của Tiểu Hắc nãy giờ vẫn ẩn nấp bên trong, khó khăn lắm nó mới có thể chờ tới giờ khắc này, tất nhiên nó sẽ không bỏ qua.
Trong miệng nó còn đang ngậm thiên ngoại lôi thạch, khiến cho uy lực của thiên lôi phần lớn đều đánh lên trên người của nó.
Ngoài ra cũng còn có một ít dư lực của thiên lôi xông về phía Dương Ân và cái đỉnh đồng xanh.
Dương Ân không chút suy nghĩ liền vận hành Cửu Lôi Thối Thể thuật, khi thiên lôi đánh trúng thân thể hắn khiến cho thân thể hắn co quắp, Cửu Lôi Thối Thể thuật đã khiến cho uy lực của thiên lôi rải rác đều khắp các kinh mạch, huyệt khiếu, huyết mạch, tạng phủ cùng với xương cốt, một bước kích thích tiềm năng của hắn.
Hự!
Thân thể của Dương Ân vốn rất mạnh mẽ những cũng không nhịn được mà phải rên lên, cảm giác đau đớn lan ra khiến cho hắn cảm thấy vô cùng thống khổ.
Sau khi đợt thiên lôi đầu tiên vừa đánh xuống xong thì một đợt thiên lôi khác lại đánh tới, hơn nữa đợt này còn có tận sáu đạo thiên lôi đồng loạt đánh tới, giống như muốn hủy diệt toàn bộ hoàng cung vậy.
Dược Linh Vũ đứng cách Dương Ân không xa, bị dọa sợ đến mức choáng váng đầu óc.
May cho y là con rối đồng tự động biết đứng ra bảo vệ chủ tử, đứng chắn phía trước Dược Linh Vũ.
Nó chịu đứng bất động thì tốt rồi, ngay khi nó cử động một cái, thì uy lực của thiên lôi cũng tập trung đánh về phía nó, thiên lôi lần này có uy lực lớn hơn thiên lôi đánh xuống Dược Linh Vũ trước đó rất nhiều, đánh nó tới mức bể tan tành, biến nó thành một đống bùn nát.
Dược Linh Vũ bị trúng phải dư lực, ngay lập tức kêu lên một tiếng thảm thiết, sau đó liền liều mạng chạy trốn, không dám đứng gần chỗ thiên lôi đang đánh xuống nữa.
Chỉ có một mình Tiểu Hắc dám đối mặt với thiên lôi.