Hoàng Tử Vi ngồi trên ghế salong, nheo mắt nói: "Hình xăm trên người mấy cô là sao?"
Vũ Tân Nhu suýt nữa không nhịn được cười, tổ trưởng Hoàng nhập vai nghiêm túc ghê.
Trên cánh tay ngũ công chúa đều xăm hình những loài hoa khác nhau, theo tứ tự: Tường Vi, Violet, Hoa Hồng, Mẫu Đơn.
Dạ Phàm Linh để ý thấy cô gái đứng cạnh người đẹp lạnh lùng hơi run, đang kéo kéo cánh tay người đẹp lạnh lùng. Trên cánh tay cô ấy không có hình xăm.
Người đẹp lạnh lùng nói: "Do chủ muốn chúng tôi xăm."
Dạ Phàm Linh ho khan hai cái: "Tại sao người ở giữa không có hình xăm?"
Cô gái xinh đẹp đi ra, khoát tay lên vai Dạ Phàm Linh nói: "Cô ấy vừa đến không lâu, sao cô hỏi nhiều quá vậy, chị vệ sĩ."
Giọng nói ngọt ngào đến đòi mạng, Dạ Phàm Linh theo bản năng giữ khoảng cách với cô.
Hoàng Tử Vi lạnh lùng nói: "Tránh xa vệ sĩ của tôi ra, hỏi thì chỉ cần trả lời là được."
Người đẹp lạnh lùng: "Chị ơi, đơn giản chỉ hỏi vậy thôi?"
Dạ Phàm Linh gật đầu: "Đúng!"
Cô gái dáng vẻ vui tươi ngồi cạnh Hoàng Tử Vi, rót một ly Whisky nhẹ nhàng nói: "Chị thật là tốt, kêu chúng em đến, chỉ để nói chuyện thôi sao."
Vũ Tân Nhu lấy thẻ cảnh sát ra: "Nếu các cô không thích nói ở đây, thì về sở cảnh sát nói cũng được."
Cô gái đứng trong góc liền sợ hãi: "Cảnh......cảnh sát..."
Cô muốn đi ra ngoài, bị Vạn Hiểu Sương giữ lại.
Vạn Hiểu Sương nhấn cô ngồi xuống sopha: "Chạy cái gì, bộ cảnh sát ăn thịt cô à?"
Cô gái quyến rũ thấp giọng nức nở: "Chị cảnh sát, chị phải cứu chúng em. Chủ của Heaven on Earth không phải là người, hức...hức....."
Ngũ công chúa bắt đầu nói về cách kinh doanh của Heaven on Earth.
Bà chủ của Heaven on Earth, tất cả mọi người đều gọi là chị Tường Lâm.
Chị Tường Lâm là người phụ nữ đã trải qua những thăng trầm của xã hội. Chồng chết, để lại chị với con gái sống nương tựa lẫn nhau.
Chị bán nhà, rồi vay mượn họ hàng một chút tiền, mở ra Heavn on Earth.
Chị Tường Lâm đi tìm gái đẹp khắp thành phố Triều Dương, lừa họ đến Heaven on Earth.
Ngũ công chúa cũng là bị chị Tường Lâm lừa gạt, chị Tường Lâm còn buộc họ phải ký một hợp đồng mại dâm.
Thẻ căn cước của họ bị tịch thu, tướt đoạt quyền tự do cá nhân của họ, còn có người đi theo canh giữ 24/24.
Họ đi tới bất cứ đâu, đều có một cặp mắt nhìn chằm chằm vào họ.
Mỗi hành động của họ, chị Tường Lâm đều biết.
Nghĩ đến việc bỏ trốn, nhưng cũng đành phải chịu đựng.
Có một lần, một cô gái bỏ trốn, bị chị Tường Lâm bắt được, đánh chết tại chỗ.
Ngũ công chúa tận mắt nhìn thấy chị Tường Lâm đánh cô gái bỏ trốn tới chết, Tường Lâm còn nhắc nhở nói: "Mấy cô ai muốn trốn nữa, thì kết quả sẽ như cô ta. Chết rồi không ai biết, chờ quỷ ma đốt giấy tiền cho."
Chính phủ không điều tra hộp đêm của chị Tường Lâm, nên cảnh sát không hề biết.
Chị Tường Lâm dù có giết người trong Heaven on Earth, thì với quan hệ, cũng được bưng bít.
Chính mắt thấy chị Tường Lâm đánh chết người, nhưng không ai dám cản, cũng không dám báo cảnh sát.
Bởi vì, họ đều sợ chết.
Nghe lời chị Tường Lâm thì còn có thể kéo dài chút hơi tàn ở trong Heaven on Earth mà sống tiếp, còn nếu bỏ trốn thì sẽ chết.
Để kiếm được nhiều tiền hơn, chị Tường Lâm bỏ tiền để tạo ra hình tượng ngũ công chúa.
Trả tiền để họ học hát, học múa, còn dạy họ cách làm sao để thỏa mãn nhu cầu của khách. Trên tay mỗi người đều có hình xăm.
Chị Tường Lâm cho họ dùng mỹ phẩm tốt nhất, bữa ăn ngon nhất, quần áo đắt tiền. Tất cả đều vì lợi ích của bản thân.
Họ trải qua cuộc sống không khác gì một con chó, mỗi ngày tiếp khách đến mệt lã, còn bị chị Tường Lâm giảng đạo.
Người đẹp lạnh lùng cắn môi nói: "Chị Tường Lâm xem chúng em như công cụ kiếm tiền, chúng em muốn về nhà. Chị cảnh sát, cứu chúng em với..."
Dạ Phàm Linh lấy hình của Trình Băng Hương ra, nói: "Mấy cô biết cô gái này không? Cô ấy cũng từng làm trong Heaven on Earth."
Cô gái quyến rũ gật đầu nói: "Cô ấy từng là một trong ngũ công chúa, tên Trình Băng Hương."
Cô gái ngồi trên sopha chính là do chị Tường Lâm kiếm về, để thế chỗ cho Trình Băng Hương, nhưng cô ấy quên xăm hình.
Trình Băng Hương trong Heaven on Earth có nghệ danh: Y Nhân.
Cô ấy rất nổi tiếng, khách của Heaven on Earth đều rất thích cô ấy.
Một tháng thu nhập của cô so với bốn người còn lại đều gấp ba lần.
Chị Tường Lâm rất thích sự khéo léo của Trình Băng Hương, xem Trình Băng Hương như con gái.
Trình Băng Hương trở thành cây rung tiền của chị Tường Lâm, chị Tường Lâm còn ra nhiều sáng kiến để cô ấy vượt qua mấy công chúa khác.
Chị Tường Lâm thường nhìn họ mà nói: "Mấy cô nhìn Băng Hương người ta kìa, rồi nhìn lại bản thân. Tiền một tháng bà đây kiếm được, còn không bằng Trình Băng Hương kiếm một ngày. Bà thật sự là nuôi mấy con chó vô dụng."
Người đến Heaven on Earth tìm Trình Băng Hương, đều phải hẹn trước hoặc trả rất nhiều tiền.
Người đẹp lạnh lùng nói tiếp: "Trình Băng Hương được nhiều người yêu thích, vì cô ấy đã tự nghĩ ra một tuyệt kỹ riêng."
Chị Tường Lâm bắt đầu giới thiệu Trình Băng Hương với quan chức cấp cao, còn có vài ông sếp lớn hay lui tới bàn công việc làm ăn.
Tuyệt chiêu mà Trình Băng Hương tự nghĩ ra để phục vụ khách, gọi là băng hỏa cửu trọng thiên.
Băng hỏa cửu trọng thiên không chỉ có thể mát-xa cho khách, còn dùng miệng ngậm một viên đá tiến hành "khẩu kỹ", làm tăng thêm cảm giác khi hưởng thụ.
Tuyệt kỹ do cô tạo ra được rất nhiều khách khen ngợi, hơn nữa mọi người tìm cô ấy cũng vì nó.
Những gì người khác không làm được, Trình Băng Hương đều làm được.
Đàn ông nhìn Trình Băng Hương là yêu, thì phụ nữ nhìn Trình Băng Hương hận không thể giết chết cô ấy.
Cô gái quyến rũ lại rót rượu đưa cho Hoàng Tử Vi nói: "Nhưng dạo này chúng em không thấy cô ấy, cảm thấy kì lạ. Hôm qua chị Tường Lâm đã dẫn Tiểu Bình đến thay thế vị trí của Trình Băng Hương."
Hoàng Tử Vi hỏi: "Vậy các cô có biết Trình Băng Hương hay đi với ai không? Hơn nữa là tiếp xúc nhiều nhất."
Người đẹp lạnh lùng lắc đầu: "Chúng em không biết, đều là chị Tường Lâm đưa Trình Băng Hương đi tiếp khách."
Lúc này, ngoài cửa có tiếng đập *thùng thùng*.
Vũ Tân Nhu nói: "Không phải đã dặn mấy người không được vào à."
Ngoài cửa giọng nói của chị Tường Lâm vang lên: "Ai da...ngài nói gì vậy. Tôi chỉ muốn hỏi xem là mấy ngài cần thêm rượu hay không."
Chị Tường Lâm mở cửa, chị ta nhìn thấy Tiểu Bình bị giữ chặt ở ghế sopha, còn 4 công chúa khác đều ngồi không.
Ánh mắt quét qua một lần, chị Tường Lâm cảm thấy kì lạ, chị ta hình như phát hiện cái gì đó nói rằng: "Mấy cô ra đây hết cho tôi, thật không biết phục vụ khách. Còn ngồi đực mặt ra đó làm gì, cút ra ngay!"
Chị Tường Lâm đang rống lên, bốn công chúa cảm giác như bão tố sắp ập đến.
Bốn công chúa đang muốn đi ra khỏi phòng, cô gái quyến rũ kéo áo Dạ Phàm Linh kêu: "Chị cảnh sát, cứu....cứu...em..."
Chị Tường Lâm vừa nghe liền hét lớn: "Cái gì! Cảnh sát!"
Chị ta bắt đầu lớn tiếng: "Người đâu, người đâu! Tại sao có cảnh sát ở đây!"
Khách trong Heaven on Earth bắt đầu náo loạn, rất nhiều người bỏ chạy.
Tiếng la của chị Tường Lâm kinh động đến bảo nhân viên an ninh Heaven on Earth. Bảo an lập tức từ lầu một chạy tới.
Chị Tường Lâm muốn chạy, Dạ Phàm Linh liền rút súng: "Đứng im! Cảnh Sát! Giơ tay, ôm đầu!"
Súng lục chỉa về phía chị Tường Lâm, chị Tường Lâm sợ hãi giơ tay.
Mấy tên bảo an muốn tiến tới cứu chị Tường Lâm, Hoàng Tử Vi phản ứng nhanh một đạp đá văng ra, rồi đánh cho tên bảo an gần nhất sưng mặt.
Bảo an che mặt, cố gắng tiến tới.
Hoàng Tử Vi sau đó bước sang phải, đạp thẳng vào đùi hắn, rồi đánh mạnh vào bụng, làm bảo an ngã chổng vó.
Còn lại ba tên bảo an khác cũng chạy tới, Hoàng Tử Vi nắm chặt quyền, tung một cú mạnh mẽ vào hàm dưới, hắn ngửa ra sau để đỡ. Xoay một vòng thúc cùi chỏ vào ngực hắn, đánh bay tên bảo an.
Hai tên bảo an kia không dám bước tới, Vũ Tân Nhu hét: "Giơ tay, ôm đầu!"
Sau đó Hoàng Tử Vi gọi điện cho cục trưởng Long Phi, Long Phi liền điều động người đến trợ giúp. Lục soát trong Heaven on Earth, tìm được thuốc lắc.
Phòng thẩm vấn tổ trọng án.
Họ tên: Phan Bích Mạn (chị Tường Lâm).
Tuổi: 48.
Nơi sinh: thành phố Triều Dương.
Dạ Phàm Linh lấy ra thuốc lắc nói: "Phan Bích Mạn, chúng tôi tìm thấy thuốc lắc trong quán của bà. Bà là người đã chuyển thuốc lắc cho các cô gái, để bán cho các khách hàng."
Phan Bích Mạn ngẩng đầu nói: "Không phải tôi, không phải. Có người nhờ tôi bán."
Dạ Phàm Linh hỏi: "Ai? Tốt nhất thành thật, chúng tôi có thể xin giảm nhẹ án."
Phan Bích Mạn nói: "Đồng chí cảnh sát, có phải tôi nói thì sẽ được thả?"
Hoàng Tử Vi hừ lạnh: "Bớt nói nhảm, nói!"
Phan Bích Mạn thông qua ông chủ suối nước nóng Long Hổ là Triệu Nhị Cẩu để lấy hàng, tiền bán thuốc Phan Bích Mạn với Triệu Nhị Cẩu chia đôi.
Chị ta cảm thấy đây cũng là một cách kiếm tiền, thế là đem thuốc phát cho mấy cô gái trong quán, kêu bán cho khách.
Dạ Phàm Linh lấy ra hình Trình Băng Hương nói: "Cô ấy là Trình Băng Hương. Tại sao lại mất tích trong khi làm cho mấy người."
Phan Bích Mạn toát mồ hôi lạnh đầy đầu, rất lâu mới lên tiếng: "Trình Băng Hương, tôi đã bán cho Triệu Nhị Cẩu."
Thứ bảy tuần trước là sinh nhật Triệu Nhị Cẩu, Phan Bích Mạn muốn cảm ơn Triệu Nhị Cẩu vì lợi nhuận bán thuốc lắc, tối đó đã lên đồ cho Trình Băng Hương, còn đưa Trình Băng Hương một chai sơn móng tay trước khi rời đi.
Phan Bích Mạn đưa Trình Băng Hương đến cho Triệu Nhị Cẩu, Triệu Nhị Cẩu đưa cho chị ta 1000kg hàng.
Phan Bích Mạn cũng là miễn cưỡng nhịn đau cắt thịt, Trình Băng Hương là cây hái ra tiền của chị ta, cứ vậy bán cho Triệu Nhị Cẩu.
Qua vài ngày, sau khi Trình Băng Hương rời đi, vì chuyện kinh doanh của Heaven on Earth nên Phan Bích Mạn đã tìm Tiểu Bình thay thế Trình Băng Hương.
Hoàng Tử Vi nói: "Đưa đi! Phan Bích Mạn, bà ta còn có tính người không? Họ cũng là con người. Bản thân bà ta cũng có con gái, họ cũng có cha mẹ, lẽ nào bà ta không nghĩ tới cảnh khổ sở mà cha mẹ họ phải chịu đựng? Đem họ ra làm công cụ kiếm tiền!"
Dạ Phàm Linh giữ Hoàng Tử Vi nói: "Gặp chuyện như vậy ai cũng đau lòng, nhưng bây giờ người chúng ta cần tìm là Triệu Nhị Cẩu.
Vũ Tân Nhu đã điều tra ra dãy số mà Dạ Phàm Linh tìm thấy trong phòng Trình Băng Hương, chính là điện thoại của Triệu Nhị Cẩu.