"Mẫu thân?! Có phải là ngài hay không? Ngài đã đem Liên nhi mang tới sao?!" Nghe được tiếng bước chân, Trương Chính Thư cấp bách không thôi kêu gọi.
Diêu Quang ở bên ngoài nghe đến câu này liền nheo mắt lại, khuê danh của tiểu thư là loại mặt hàng xấu xa như vậy có thể gọi sao? Nàng một cước gạt ngã bình phong đi vào nội thất, nhìn chằm chằm Trương Chính Thư trên giường ha hả cười lạnh.
Trương Chính Thư nhận ra tiểu nha hoàn này, biết nàng là tỳ nữ bên người Hạ Liên Phòng, nhất thời sửng sốt sau đó liền nhìn thấy trong tay nàng mang theo một người, nữ tử kia mặc xiêm y La thường màu hồng, tóc đen rủ xuống đất, thoạt nhìn như là té xỉu. "Ngươi là người của tổ mẫu ta đúng hay không? Là tổ mẫu muốn ngươi đem Liên nhi đưa đến?!" Hắn liền biết tổ mẫu còn có hậu chiêu, bằng không lúc ấy bà không có khả năng định liệu trước như vậy! Hóa ra bên người Hạ Liên Phòng sớm đã bị tổ mẫu cài người vào!
"Trương thiếu gia, chúng ta tuy có họ hàng nhưng vẫn là chớ gọi thân thiết như thế, tốt hơn nên gọi ta là Hạ đại tiểu thư đi." Cùng với tiếng nói mềm nhẹ này, Hạ Liên Phòng chậm rãi đi vào.
Trương Chính Thư trợn tròn mắt: "Ngươi, sao ngươi lại không có việc gì? !"
"Ta tại sao có thể có chuyện gì chứ?" Hạ Liên Phòng nghi ngờ nghiêng đầu nhìn hắn, "Ta chỉ là đến Quý phủ làm khách, chẳng lẽ còn có thể xảy ra chuyện gì hay sao? Bất quá nói tới đây ta ngược lại là có chút không rõ, vì sao biểu bá mẫu cứ muốn ta ngửi tấm khăn của bà ta chứ? Diêu Quang, ngươi đi mời Trương phu nhân vào đây đi."
Diêu Quang lĩnh mệnh mà đi, rất nhanh liền đem Tần thị té xỉu ở dưới đất bên ngoài xách vào, sau đó ném cùng một chỗ với Hạ Hồng Trang. Trương Chính Thư nhìn mà càng thêm kinh nghi bất định, không biết đây tột cùng là chuyện gì xảy ra. Hạ Liên Phòng mỉm cười nói: "Trương thiếu gia, ta có một đề nghị, không biết... ngươi có hứng thú giúp ta việc này hay không?"
Một khắc đồng hồ sau, Hạ Liên Phòng rời khỏi gian phòng của Trương Chính Thư, cùng Diêu Quang đến chính sảnh. Đại Từ thị giờ phút này đang quấn lấy Từ thị nói chuyện, thấy Hạ Liên Phòng lông tóc vô tổn đi tới, biểu tình trên mặt nháy mắt trở nên kinh ngạc, không biết đến cùng đã xảy ra chuyện gì, theo lý thuyết, lúc này người tới đây hẳn là Tần thị nha! Tại sao lại là Hạ Liên Phòng tới chứ?!
"Tổ mẫu, đại di nãi nãi." Hạ Liên Phòng ưu nhã hành lễ, đi đến bên người Từ thị kéo cánh tay của bà cười híp mắt nói: "Cháu gái vừa nãy đi dạo một vòng chỗ đại di nãi nãi, đi chưa được một nửa biểu bá mẫu nói ánh mặt trì nắng quá khiến bà choáng váng đầu, tam muội muội liền xung phong nhận việc đưa bá mẫu trở về phòng nghỉ ngơi, chỉ là chờ lâu chưa thấy trở về, tổ mẫu, nếu không chúng ta đi xem thử đi?"
Đại Từ thị ẩn ẩn cảm thấy có chỗ nào không thích hợp, tại sao người mắc câu không phải Hạ Liên Phòng? Mấy lời nàng ta nói, vốn phải do Tần thị nói nha!
Từ thị nghĩ nghĩ, gật gật đầu nói: "Cũng được, đích xác đã không còn sớm, chúng ta đi chỗ Thư nhi rồi nhìn xem biểu bá mẫu của cháu ra sao, sau đó liền hồi phủ đi!"
Hạ Liên Phòng cúi người: "Dạ."
Tim Đại Từ thị đập liên hồi, ánh mắt không khỏi nhìn đám người Trương viên ngoại đứng bên. Hạ Liên Phòng nhìn thấy rõ ràng, trên mặt Trương viên ngoại, Tôn di nương, Vương di nương kia đều có vẻ kỳ quái, thực rõ rệt chuyện Đại Từ thị tính kế mình bọn họ đều biết, thậm chí bọn họ căn bản chính là cùng Đại Từ thị hợp mưu muốn hủy hoại danh tiết của nàng! Tươi cười trên mặt Hạ Liên Phòng càng thêm ngọt mĩ nhu hòa, khiến Diêu Quang đứng sau nàng nhìn mà sởn tóc gáy, không khỏi có chút hả hê dưới đáy lòng nhìn nghĩ: ai bảo các ngươi chọc tiểu thư, lần này xem ra có người ăn đủ!
Sự tình phát triển hoàn toàn thoát khỏi tầm tay của Đại Từ thị. Hạ Liên Phòng vốn không nên xuất hiện lại xuất hiện, mà Tần thị phụ trách đem bọn họ đưa đến phòng Thư Nhi đi đánh vỡ "Gian tình" thì lại hoàn toàn không thấy! Càng miễn bàn Hạ Hồng Trang dư thừa kia, nàng ta đã đi đâu vậy? Nhưng dù trong lòng Đại Từ thị kinh nghi, thì cũng không thể không bảo Trương viên ngoại dẫn đường đi đến phòng Trương Chính Thư, sau đó đại não nhanh chóng xoay tròn, suy tính đợi một hồi nếu là có trường hợp không cách nào khống chế phát sinh nên làm cái gì bây giờ.
Đại Từ thị thiết tưởng một ngàn một vạn loại tình huống, nhưng như thế nào cũng không nghĩ ra sẽ là như vậy!
Vào phòng Trương Chính Thư, bình phong bị đổ xuống đất, trên giường một đôi nam nữ đang ngươi trên ta dưới giao hợp, phát ra dâm thanh lãng ngữ mập mờ khiến người nghe đỏ mặt, toàn bộ phòng ở đều lan tràn hương vị nồng đậm mà hơi hơi phát tinh, Trương Chính Thư nằm ở trên giường, Hạ Hồng Trang không một mảnh vải ngồi tại trên thắt lưng hắn quấn lấy hắn, biểu tình kia động tác kia, giống như hoàn toàn đắm chìm trong thế giới tình dục. Tuy rằng bộ vị giao hợp bị che dấu, nhưng chỉ xem biểu tình mê ly động nhân kia của Hạ Hồng Trang là có thể tưởng tượng ra giờ phút này nàng ta có bao nhiêu sung sướng.
Trương viên ngoại hít hơi mạnh, nuốt một ngụm nước miếng lớn. Hạ Liên Phòng nghe xong, tự tiếu phi tiếu nhìn qua hắn ta, Trương viên ngoại lại không chú ý đến, đôi mắt nhỏ chằm chằm nhìn cặp đùi trắng nõn lộ ra bên ngoài của Hạ Hồng Trang, xem dáng vẻ kia lại như là hận không thể cùng nhau tiến lên gia nhập.
Không có người nhìn đến, khi Trương Chính Thư quét mắt đến chỗ Hạ Liên Phòng thì đáy mắt lóe qua một mạt sợ hãi nhàn nhạt. Hắn nhớ tới phía trước Hạ Liên Phòng nói với mình: ta biết một nhà các ngươi muốn mưu hại danh tiết chiếm đồ cưới của ta, bất quá ngươi yên tâm, ta nguyện ý giúp các ngươi một phen, chỉ cần ngươi giúp ta làm một việc.
Mà cái gọi là "Một việc" này, chính là kế hoạch lúc trước vẫn tiến hành toàn bộ, chỉ là đem vai nữ chính đổi thành người khác mà thôi.
Hạ Liên Phòng đáp ứng hắn, tuy rằng gả vào Trương gia sẽ là Hạ Hồng Trang, nhưng nàng vẫn sẽ dựa theo thiên kim cao môn xuất giá cho đồ cưới, Trương gia bọn họ vẫn là có thể nhờ vào Hạ Hồng Trang tốt lên. Khiến Trương Chính Thư sợ hãi nhất là, mấy chuyện hắn làm, trên thế giới vốn nên chỉ có chính hắn biết thì Hạ Liên Phòng lại toàn bộ đều biết! Nếu nàng thật sự nói cho tổ mẫu chuyện Nam Châu cùng ngân phiếu đều là do mình trộm, Trương Chính Thư không chút nghi ngờ Đại Từ thị sẽ đem mình xé nát! Hơn nữa việc này một khi lan truyền đi ra ngoài, sau này hắn liền thật sự đừng mong lại tiếp tục làm người!
Càng trọng yếu hơn là, thân thể hắn đã ngày càng sa sút, nếu không được trị liệu cho tốt, sợ là sẽ nguy hiểm đến tánh mạng. Đại phu bình thường căn bản là không chữa được, nếu thật sự muốn mạng sống thì chỉ có thể xin Trần lão thái y giúp đỡ. Trần lão thái y tuy là phủ y của phủ đại học sĩ, lại là kẻ xương cứng, lần trước nếu là không có Hạ Liên Phòng cho phép, lão nhân gia ông ta khẳng định không bằng lòng xem chẩn cho hắn. Có thể nói, thanh danh cùng tính mạng của Trương Chính Thư đều ở trên tay Hạ Liên Phòng, nếu nàng là muốn lộng chết hắn, thì đúng thật so với nghiền chết một con kiến còn dễ dàng hơn.
Trương Chính Thư muốn mạng sống, nhất định phải dựa theo nàng nói mà làm. Mà vô luận thế nào Trương Chính Thư cũng không nghĩ tới, Hạ Liên Phòng ôn nhu uyển chuyển hàm xúc thiện giải nhân ý ở trong giấc mộng hắn kỳ thật lại là nữ tử ngoan độc như vậy! Chỉ là hắn không dám nói, nhưng mấy ý nghĩ trong lòng trước đây cùng với thủ đoạn của Hạ Liên Phòng đều tan thành mây khói. Hiện tại dù cho hắn thêm một trăm lá gan hắn cũng không dám ý dâm cùng mơ tưởng hai tỷ muội Hạ Liên Phòng Hạ Mạt Hồi nữa.
Thôi đành vậy, có thể lấy được Hạ Hồng Trang cũng là tốt rồi, Hạ Hồng Trang tuy không mĩ mạo bằng Hạ Liên Phòng, nhưng cũng là một giai nhân tuyệt sắc, tuy thân phận chỉ là thứ nữ nhưng xứng với Trương gia đã là dư dật, Trương Chính Thư còn có thể nói cái gì đây? Thân mình rách nát này của hắn, có thể sống đến hai mươi tuổi hay không cũng là cái vấn đề. Chi bằng ở trước khi chết nếm thử mùi vị nữ nhân, khai trai rồi, về sau chết cũng làm tên quỷ phong lưu.
Cứ tưởng rằng phá thân Hạ Hồng Trang là có tâm vô lực, không nghĩ tới Hạ Liên Phòng lại cho hắn một viên thuốc, sau khi uống thuốc này Trương Chính Thư lập tức cảm thấy tinh lực dư thừa long tinh hổ mãnh, nhìn Hạ Hồng Trang cũng không kém, hận không thể đem Tiểu Mĩ nhân này xé nát. Uy lực của viên thuốc này lớn như vậy, Trương Chính Thư hoàn toàn tin tưởng Hạ Liên Phòng có biện pháp chữa khỏi bệnh của mình.
Về phần dược tính chỉ tạm thời hay là vĩnh cửu, là an toàn hay là có hậu di chứng , vậy thì mỗi người một ý. Chỉ là bản thân Trương Chính Thư cho là linh đan diệu dược gì đó, Hạ Liên Phòng cũng không đành lòng chọc thủng hắn. Quý tộc dùng hàn thực tán hàng năm đều có mấy người chết như vậy, cho dù là Trần thái y cũng không có cách nào hoàn toàn chữa khỏi, có thể nói nghiện vào hàn thực tán này thì nhất định phải chết. Nàng cho thuốc kia chỉ là đại bổ hoàn, nhưng để cho Lục nương thêm chút xuân dược vào, Trương Chính Thư sinh long hoạt hổ như thế chỉ là hồi quang phản chiếu. Nhưng Hạ Liên Phòng sẽ không để cho hắn chết đi nhanh như vậy, nàng còn muốn nhìn tiếu muội muội mảnh mai kai của nàng biến thành một tiếu quả phụ, nhìn Hoàng Hậu nương nương kiếp trước mánh khoé thông thiên kia cùng vinh hoa phú quý mong nhớ ngày đêm vĩnh viễn cách biệt, chỉ có thể một đời ở trong Trương gia thủ tiết!
Hạ Liên Phòng thật sự muốn biết, chờ đến lúc đó Hạ Hồng Trang còn sẽ duyên dáng sang trọng hay không, sinh tử có mệnh, nhân duyên tùy trời; số mệnh vô pháp sửa đổi, nên là của ai thì chính là của người đó đâu?
Đại Từ thị rống giận, dùng quải trượng đi đập hai người trên giường. Tất nhiên, bà ta không nỡ đánh bảo bối kim tôn của mình, chung quy thân thể Trương Chính Thư đã rất kém cỏi, nhưng Hạ Hồng Trang thì không có gì đáng thương tiếc, càng không nói đến phía trước lúc ở phủ đại học sĩ, ba người Thượng Quan thị còn cự tuyệt hợp tác với bà ta. Cho nên Đại Từ thị đánh thật đúng là thuận buồm xuôi gió, nửa chút tình cảm đều không lưu.
Cũng may trừ bỏ Trương viên ngoại, ở đây tất cả đều là nữ quyến, Từ thị tức giận đến mức cả người phát run, một chữ cũng nói không nên lời, chỉ có Hạ Liên Phòng tỉnh táo kêu mấy người Ngụy nương đi lên tách hai người ra, nhưng đôi nam nữ bởi vì tác dụng của dược vật điên cuồng giao triền đâu dễ dàng tách nhau ra như vậy? Vì thế mấy người Ngụy nương vừa bị đá vừa bị đánh lại cắn lại đạp, thỉnh thoảng còn phải trốn tránh quải trượng Đại Từ thị đập đến, trong lúc nhất thời vô cùng chật vật. Diêu Quang đứng tại bên cạnh Hạ Liên Phòng, nín cười khiến khuôn mặt nhỏ nhắn bị nghẹn đỏ bừng, nàng hiện tại chỉ là một tiểu nha hoàn tay trói gà không chặt, không ai biết nàng trời sinh thần lực, cho nên trước mắt cục diện rối rắm như vậy thì nàng căn bản không cần can thiệp, đây là tiểu thư đau lòng nàng đấy!
Ngụy nương đi theo bên người Từ thị nhiều năm, nếu nói Từ thị làm mấy chuyện này bà ta một chút đều không biết thì không có khả năng. Tương phản, nguyên nhân vì bà ta là hạ nhân cho nên có chút thời điểm ngược lại nhìn càng rõ ràng mọi chuyện hơn Từ thị. Kiếp trước cũng là như thế, Ngụy nương rõ ràng tận mắt nhìn thấy Mạt Hồi Lan Tiềm bị Thượng Quan thị ngược đãi, hạ độc, nhưng bà ta lại coi như không biết, liên tiếp nói lời hay cho ba mẹ con Thượng Quan thị ở trước mặt Từ thị. Từ thị vốn là kẻ tai nhuyễn, không chịu nổi gió thỏi bên tai, tất nhiên càng thêm yêu thích đám thứ xuất.
Cũng làm cho Ngụy nương ăn chút đau khổ, cũng để cho bà ta biết, nô tài chính là nô tài, nếu không thể nhận rõ chủ tử là ai, nguyện trung thành với chủ tử thì sống cũng không có tác dụng gì.
Thật vất vả đem hai người trên giường tách ra, tay nhỏ của Diêu Quang vừa động, vội vàng đem Hạ Hồng Trang rớt xuống dưới giường đỡ dậy. Trên người cố ý đeo túi thơm có tác dụng tỉnh táo tinh thần, hương vị tuy rằng thanh đạm nhưng đối với Hạ Hồng Trang và dùng xuân dược mà nói thì chính là phi thường kích thích, cho nên nàng ta rất nhanh sẽ thanh tỉnh lại.
Mia: Ha ha, trò khôi hài của năm đây rồi, kỹ nữ trang bạch kiên hoa đã lộ diện.