Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Điện Chủ Ở Rể - Mục Hàn

Chương 212: Lại có tin xấu truyền đến

“Tiểu Viên Tử, các cô đơn phương hủy hợp đồng là muốn bồi thường tiền vi phạm hợp đồng cao ngất đó phải không?”, Phương Viên tức giận nói.

“Cái gì mà chúng tôi đơn phương hủy hợp đồng? Bây giờ là nhân viên các cô xúc phạm, chửi bới Tiểu Viên Tử, anh ta còn nói đại diện cho tập đoàn Phi Long hủy hợp đồng của chúng tôi”.

“Như vậy mà còn muốn chúng tôi bồi thường vi phạm hợp đồng à? Đúng là nực cười!”

“Tôi nói cho các cô biết, nếu không bảo tên kia đến quỳ xuống xin lỗi Tiểu Viên Tử trước mặt mọi người thì đừng mơ chúng tôi sẽ thực hiện hợp đồng!”

Điều khiến Phương Viên đau đầu là thái độ của bên Tiểu Viên Tử rất cứng rắn.

Sau khi thô bạo cúp điện thoại, trợ lý nam của Tiểu Viên Tử rất đắc ý.

“Cũng không xem lại giá trị thân phận hiện giờ của Tiểu Viên Tử là gì?”

“Đâu phải con chó con mèo nào cũng có thể tùy tiện đắc tội được đâu!”

“Nói đến cũng phải cảm ơn cái tên bảo vệ Mục Hàn kia”, Tiểu Viên Tử đắc ý cười nhạt: “Vốn dĩ còn tưởng nhận lỗi trước các fans trong kênh livestream sẽ mất fans nhưng ai ngờ còn được khen nữa!”

“Chỉ một ngày ngắn ngủi mà đã có thêm hơn mười triệu fans hâm mộ rồi!”

“Đúng là thành công luôn đến từ những thứ bất ngờ, ha ha!”

“Phải đó!”, trợ lý nam lập tức ra vẻ nịnh nọt: “Cũng chỉ có Tiểu Viên Tử vô địch vũ trụ của chúng ta dù có làm chuyện gì cũng được fans yêu mến!”

“Cậu nghĩ liệu tên đó có đến quỳ xuống xin lỗi tôi không?”, Tiểu Viên Tử hỏi.

“Tất nhiên rồi!”, trợ lý nam đáp: “Chị Viên Tử, vậy là chị không biết rồi, từ khi chị chủ động nhận lỗi trong kênh livestream đã nhận được rất nhiều sự ủng hộ của fans đồng tình lấy chị làm gương, xứng đáng đảm nhận việc hướng dẫn về bảo vệ môi trường. Hơn nữa lúc này xảy ra xung đột với tập đoàn Phi Long, dĩ nhiên các fans đều đứng về phía chị!”

“Hiện sản phẩm mới chị làm gương mặt đại diện cho tập đoàn Phi Long đã bị đa số fans tẩy chay, nghe nói doanh thu giảm mạnh”.

“Với tình trạng khó khăn hiện tại của tập đoàn Phi Long, họ không muốn cũng phải bắt trói Mục Hàn đến xin lỗi chị!”

“Hay lắm!”, Tiểu Viên Tử vỗ tay nói: “Dám đắc tội với tôi thì phải nhận kết cục này!”

Sau khi Phương Viên cúp máy, cô ta lại đau đầu không thôi.

Tối qua ở căn biệt thự Hoàng Đình số 1, cô ta đã nói nhiều với Mục Hàn như vậy mà tên này chẳng nghe lọt được một chữ.

Từ chối đến xin lỗi Tiểu Viên Tử.

Hôm nay còn đi làm như chẳng hề có chuyện gì.

Bây giờ Phương Viên nhìn thấy Mục Hàn là lại muốn đánh anh một trận.

Nhất là khi nhìn thấy doanh số của hôm qua và hôm nay như cách biệt cả một thế giới.

Điều này càng khiến Phương Viên lo lắng hơn.

“Mục Hàn, hôm nay anh nhất định phải đi theo tôi đến quỳ xuống xin lỗi Tiểu Viên Tử!”

Phương Viên đi tìm Mục Hàn ra lệnh.

“Bảo tôi quỳ xuống xin lỗi cô hot girl mạng có đạo đức tồi tệ đó à? Tuyệt đối không thể nào!”, Mục Hàn lắc đầu nói.

“Đạo đức tồi tệ?”, Phương Viên cười khẩy lấy điện thoại ra đưa cho Mục Hàn: “Anh tự mình xem đi!”

Mục Hàn nhận lấy điện thoại của Phương Viên, nghi ngờ nhìn nó.

Bên trong là một đống tin tức.

Nói là hôm qua hot girl mạng có hàng trăm triệu fans Tiểu Viên Tử đã xin lỗi mọi người vì đã vứt rác lung tung trên kênh livestream, được fans khen ngợi, đồng thời còn được khen là hot girl mạng có năng lượng tích cực, kêu gọi mọi người nên học tập theo Tiểu Viên Tử.

Quan trọng nhất là còn nhận được công nhận của truyền thông chính thức.

Trong tích tắc, số lượng fans của Tiểu Viên Tử nhanh chóng tăng lên.

Mục Hàn không khỏi nhíu mày, rõ ràng là hành vi bị anh ép buộc nhận lỗi, sao lại trở thành tấm gương để toàn dân học tập vậy?

“Đây chính là hot girl mạng có nhân phẩm tồi tệ mà anh nói đấy à?”

Phương Viên chế giễu: “Được! Dù đạo đức của Tiểu Viên Tử có tồi tệ đi chăng nữa, nhưng lúc này độ nổi tiếng của cô ấy cao như vậy, fans không ngừng tăng lên, hoàn toàn là hóa thân của việc thiện”.

“Ngay lúc này Tiểu Viên Tử lại hủy hợp đồng gương mặt đại diện cho sản phẩm của tập đoàn Phi Long chúng ta, anh bảo người tiêu dùng sẽ nghĩ thế nào? Họ còn tin tưởng mà mua máy trị liệu hỗ trợ siêu năng mới của chúng ta hay không?”

“Hơn nữa không có Tiểu Viên Tử, các hoạt động quảng bá mà tôi đã lên kế hoạch kia không thể thực hiện được. Anh có biết chuyện này sẽ gây tổn thất cho chúng ta thế nào không?”

“Quả thật đạo đức của Tiểu Viên Tử rất tồi tệ. Nếu cô không tin, tôi cũng chẳng còn cách nào khác”, Mục Hàn xua tay.

“Anh!”, Phương Viên giậm chân, hung dữ nói: “Mục Hàn, tôi cho anh một cơ hội cuối cùng. Nếu anh không xin lỗi Tiểu Viên Tử thì tôi sẽ sa thải anh!”

“Vẫn là câu nói kia, tôi không quỳ xuống xin lỗi”, Mục Hàn cười nói: “Còn việc cô sa thải tôi, ngược lại tôi nghĩ ông chủ lớn sẽ nghiêng về việc hủy hợp đồng gương mặt đại diện với Tiểu Viên Tử hơn”.

“Mục Hàn, anh đợi đấy cho tôi”, Phương Viên cảm thấy không thể nào nói chuyện tiếp với Mục Hàn.

Về lại văn phòng, cô ta đi tìm Chúc Long.

Nhưng điều khiến Phương Viên bất ngờ là Chúc Long lại từ chối đề nghị muốn sa thải Mục Hàn của cô ta.

Anh ta còn nói với Phương Viên rằng ngoại trừ ông chủ đứng sau kia thì không ai có quyền sa thải Mục Hàn.

“Ông chủ đã nói rồi, anh ấy ghét nhất hành vi hi sinh nhân viên của công ty để lấy lòng khách hàng hoặc người đại diện, như vậy không phù hợp với tư tưởng quan tâm nhân viên của tập đoàn Phi Long. Thế nên sau này cô đừng nhắc đến việc sa thải nữa”.

“Nếu cô không giải quyết được chuyện của Tiểu Viên Tử thì tôi có thể nói với ông chủ”.

Chúc Long nói.

“Không, không, không!”, Phương Viên vội xua tay: “Tôi có thể giải quyết ổn thỏa chuyện của Tiểu Viên Tử”.

Bản thân cô ta vừa nhậm chức phó tổng giám đốc, gặp phải chút chuyện đã muốn ông chủ đứng phía sau ra tay, như vậy sẽ khiến ông chủ nghĩ thế nào chứ?

Thế nên Phương Viên từ chối Chúc Long.

“Cô yên tâm đi, xe đến núi ắt có đường, thuyền đến đầu cầu tự nhiên thẳng”.

“Cách giải quyết luôn nhiều hơn khó khăn”.

“Chuyện gì rồi cũng sẽ giải quyết được”.

 

Phương Viên không ngờ Mục Hàn lại đứng ngoài hành lang văn phòng tổng giám đốc đợi cô ta.

“Anh đến để cười cợt tôi phải không?”, Phương Viên tức giận nhìn Mục Hàn nói.

“Không! Tôi đến đợi cô thôi”, Mục Hàn lắc đầu: “Ngày mai cô cho tôi một chiếc xe, tôi muốn đến sân bay quốc tế Sở Bắc để đón một người”.

“Chẳng phải anh có xe sao, còn mượn xe của công ty làm gì?”, Phương Viên chống nạnh chỉ trích: “Anh đi đón người ta còn dùng đến xe công vụ, một tên đội trưởng đội bảo vệ thôi mà cũng làm ra vẻ!”

Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận