Nhưng mà bọn họ sai rồi, sai hoàn toàn, đúng là lúc trước những nhân vật lớn ở trong các gia tộc kia đều không thèm nhìn đến những người dân thường ở trong thành phố, ở tít trên cao giống như là thượng đế vậy.
Nhưng mà nhóm đại lão ở thành phố Bình Minh này, lại chuyên đạp lên hoàng đế, bởi vì nơi này là vùng cấm thượng đế.
"Cút con mẹ nó nhà họ Tô đi!"
Trần Đại Lực đột nhiên gào lên một tiếng, bước một bước dài lập tức vọt vào bên trong đại sảnh, đánh ra một quyền, quét qua mang theo uy lực nổ tung vô cùng lớn.
Cái tên vệ sĩ của nhà họ Tô vừa mới nói lời kia đã bị Trần Đại Lực đánh ngay tại chỗ bay xa vài mét, trong nháy mắt khi rơi xuống đất, anh ta phun ra một ngụm máu tươi từ trong miệng.
"Kẻ nào cản đường, chết không toàn thây."
Vừa dứt lời, Trần Đại Lực không chút khách khí đạp mạnh một cái xuống, người nọ hét lên một tiếng vô cùng thê thảm, lồng ngực nổ tung.
Tất cả những người khác ở bên trong đại sảnh đều trợn tròn mắt, bọn họ đều dùng ánh mắt nhìn vô cùng sợ hãi nhìn cảnh tượng ở bên này.
Người này con mẹ nó còn là người sao?
Cảnh tượng này quá đẫm máu, quá bạo lực!
Những kẻ mới vừa rồi còn bày ra dáng vẻ đứng từ trên nhìn xuống đó trong nháy mắt không còn sót lại chút gì, bây giờ đổi thành dáng vẻ không biết nên làm như thế nào.
Tiếp tục phòng thủ ở chỗ này, kết quả của bọn họ có thể sẽ giống như đồng nghiệp ở bên cạnh này, mà nếu rút lui, thì chắc chắn sẽ phải chịu sự trừng phạt của nhà họ Tô.
"Cút ngay!"
Trần Đại Lực vừa gào lên một tiếng, cả đại sảnh đều vang vọng tiếng gào thét đinh tai nhức óc này của anh ta.
Mà những người vệ sĩ kia của nhà họ Tô cuối cùng cũng không dám lùi lại nửa bước, dù sao thì sau lưng bọn họ cũng có nhà họ Tô để dựa vào.
"Chúng tôi cảnh cáo một lần nữa, chúng tôi là người của Tô Hàng của nhà họ Tô, nhà họ Tô chính là gia tộc hàng đầu ở phía nam..."
Vậy mà, lần này còn chưa nói hết lời, hơn hai mươi thành viên của Hang Sói ở bên kia đã xông về phía những tên vệ sĩ của nhà họ Tô như ong vỡ tổ, giống như bầy sói mà bọn họ đưa tới Hang Sói lúc trước.
Rầm rầm ầm!
Tình hình chiến đấu hết sức căng thẳng, những tên vệ sĩ của nhà họ Tô còn chưa có kịp chuẩn bị xong để chiến đấu, đều đã bị các thành viên của Hang Sói tung nắm đấm tới đánh.
Mỗi người đều liều mạng đánh, không phải là anh chết thì chính là tôi chết.
Đây hoàn toàn không phải là những tay đấm bình thường, những người này đều là dã thú đã kìm nén tức giận tới cực hạn.
Bên trong đại sảnh vang lên những tiếng kêu thảm thiết, thậm chí lúc đám người Trương Văn Long đi theo ở phía sau vào nhìn thấy một màn này cũng đều cảm thấy da đầu tê dại.
Trần Hùng bồi dưỡng được một đám người điên tới mức độ như này từ lúc nào vậy?
Thời gian từ lúc bắt đầu đến khi kết thúc không đến một phút, hơn mười tên vệ sĩ của nhà họ Tô đều ngã xuống trong vũng máu, chỉ còn lác đác lại vài người là coi như có thể đứng được, lúc này cũng đều bị hù dọa đến mức sợ mất mật.
Đúng vào lúc này, rốt cuộc Tô Cẩn Lương và hòa thượng cũng đi xuống từ trên tầng.
"Một đám bỏ đi vô dụng, tất cả cút hết sang một bên cho tôi."
Tô Cẩn Lương mắng một tiếng, mấy tên vệ sĩ còn sót lại kia đều vội vàng lui sang một bên.
"Cô chính là Tô Cẩn Lương?"
Trong nháy mắt, tất cả thành viên của Hang Sói đều không hẹn mà cùng chằm chằm về phía Tô Cẩn Lương bên này, trông giống như là một đám sói dõi mắt nhìn một con dê vậy.
"Để mạng lại đây!"
Chỉ nghe thấy Trần Đại Lực nóng nảy gào lên một tiếng, vung mạnh nắm đấm nhỏ giống như là cây búa sắt kia đánh về phía Tô Cẩn Lương.
Trần Đại Lực vốn là một con hổ bị dồn ép, hoàn toàn không quan tâm xem Tô Cẩn Lương rốt cuộc là nam hay nữ, lúc này trong đầu của anh ta cũng chỉ có một suy nghĩ suy nhất, là giết chết người phụ nữ ở trước mặt này, báo thù cho Hà Quách Tùng!