“Cho nên Ngọc Ngân à, chúng ta vẫn nên tiến đến từng bước một, phía bên Thương Minh phía nam em không cần lo lắng, anh có cách giải quyết những vấn đề này.”
“Anh có cách?” Lâm Ngọc Ngân nhìn Trần Hùng đầy kinh ngạc: “Anh có thể có biện pháp gì chứ?”
Trần Hùng đã tính toán trước nên trả lời: “Đến lúc đó em sẽ biết. Bây giờ, em cứ nên làm gì thì làm cái đó, trước tiên cứ thành lập chi nhánh ở Tô Hàng bên kia, dọn đường thuê cửa hàng và thuê nhà kho, cái này bất kể ở tỉnh thành nào cũng phải quy hoạch thật tốt, đầu vào tài chính chuyện này không cần lo lắng, đừng keo kiệt quá, có chi ra thì mới có thu vào.”
Lâm Ngọc Ngân có chút mờ mịt, nói: “Chồng, anh đây là đang đùa giỡn với em hay sao? Em đã nói rồi, phía bên Thương Minh phía nam không thể giải quyết thì Ngọc Thanh chúng ta không thể hành động tùy tiện được. Nếu không quăng tiền vào rồi xử lí không xong việc, thì sẽ mất cả chì lẫn chài.”
“Không được, em nghĩ được cách rồi, chờ thêm một thời gian nữa, em tự mình đi đến Tô Hàng một chuyến, tìm Thương Minh của phía nam để bàn chuyện thêm.”
Trần Hùng lại cười lắc đầu nói: “Chắc chắn là cần bàn bạc, nhưng chắc chắn phải là đàm phán công bằng, mà không phải khúm núm cầu xin bọn họ.”
“Em cứ nghe anh, bây giờ nên làm gì thì cứ làm đi, chuyện phía Thương Minh phía nam, cứ để anh giải quyết.”
Lâm Ngọc Ngân vẫn cảm giác quyết định của Trần Hùng có chút đột ngột, còn định nói thêm gì đó nhưng lại bị Trần Hùng cắt lời.
“Vợ, em cảm thấy có lúc nào anh nói khoác lác trước mặt em không?”
“Chuyện này cũng đúng.”
Lâm Ngọc Ngân đột nhiên nhận ra, từ trước đến này, giống như chỉ cần có Trần Hùng ở đây, thì không có chuyện gì Trần Hùng không thể giải quyết được.
“Vậy thì được rồi.”
Cuối cùng, Lâm Ngọc Ngân cũng không nói thêm gì nữa, Trần Hùng đã vỗ ngực bảo đảm, vậy thì cô cũng không cần lo lắng thêm gì nữa.
Trần Hùng nói: “Việc tập đoàn Ngọc Thanh tiến quân phía nam chính là để mở rộng ra cả nước, một bước trở thành một trong những tập đoàn thời trang lớn nhất trong nước, cho nên lần này, nhất định phải thể hiện năng lực thật xuất chúng, phải cử người thật sự có thể làm chủ được tình hình qua đó, em có nghĩ đến việc cử ai qua không?”
Lâm Ngọc Ngân gật đầu nói: “Chuyện này em đã sớm quyết định rồi, em dự định để Đặng Văn Vũ đi qua đó chỉ đạo, năng lực của anh ra rất tốt, cũng hoàn toàn có thể tin tưởng được, để anh ta đếm chi nhánh phía nam là thích hợp nhất rồi.”
“Được rồi, cũng tốt, vậy thì em để anh ta đến thẳng Tô Hàng đi, ở đó thành lập chi nhánh, chuẩn bị sẵn sàng, chờ bên đó chuẩn bị gần xong, chúng ta lại đến là vừa. Đúng lúc anh cũng muốn đến Tô Hàng xử lý vài chuyện, vậy thì giải quyết cùng với chuyện này luôn.”
Lâm Ngọc Ngân giống như đột nhiên nghĩ ra cái gì đó, hỏi: “Chồng, lần trước người đến tập đoàn Ngọc Thanh gây chuyện kia, nghe nói cũng là đến từ Tô Hàng, đến cùng lai lịch của bọn họ là gì, muốn làm gì?”
Trần Hùng thẳng thắn trả lời: “Bọn họ là người của nhà họ Tô ở Tô Hàng, nhưng mà anh đã giải quyết rồi.”
“Nhà họ Tô ở Tô Hàng?” Lâm Ngọc Ngân hơi ngạc nhiên: “Là nhà họ Tô ở nửa thành Tây của Tô Hàng kia hả?”
“Đúng vậy?”
“Vì sao bọn họ lại đột nhiên đến Thành phố Bình Minh tìm chúng ta gây phiền phức thế?” Lâm Ngọc Ngân có chút kinh ngạc: “Vậy chúng ta lần này đến Tô Hàng phát triển, nhà họ Tô có thể nhằm vào chúng ta hay không?”
Trần Hùng lắc đầu nói: “Nhà họ Tô sẽ không nhằm vào chúng ta, ngược lại, đó còn sẽ trở thành nguồn lực ủng hộ lớn nhất của chúng ta ở phía sau.”
“Tiếp theo nếu chúng ta muốn phát triển ở phía Nam, còn phải dựa nhiều vào sự hỗ trợ của nhà họ Tô.”