Rõ ràng tên Trần Hùng này đã trúng độc rồi, vì sao anh vẫn còn sức chiến đấu mãnh liệt như vậy?
Hơn nữa lúc này đao đang cầm trong tay của Trần Hùng vẫn lung lay lảo đảo như cũ, nhưng những cao thủ của nhà họ Tô lại nảy sinh một chút kiêng dè với Trần Hùng như vậy.
“Ông chủ, tên này quá khác thường, ngay cả khi đã trúng độc nhưng vẫn vô cùng mạnh.”
Một cao thủ của nhà họ Tô nhìn ra mánh khóe trong đó, trong giọng nói của anh ta tràn ngập sự sợ hãi và không thể tin nổi. E là bọn họ đã theo võ nhiều năm như vậy cũng chưa từng gặp qua ai khác thường như Trần Hùng.
Tô Văn Hùng nhíu mày, theo bản năng mà lui về phía sau mấy bước.
Hơn nữa lúc này Trần Hùng đang xoay người nhìn ông ta, khóe môi hơi nhếch lên.
Trần Hùng xách đao muốn bổ nhào về phía của Tô Văn Hùng ở bên này, đây là muốn trình diễn tiết mục bắt giặc bắt kẻ cầm đầu trước sao?
Nhưng vào đúng lúc này, Tô Văn Hùng rống lớn một tiếng: “Các người còn đang chờ cái gì nữa, không cần tiền nữa hay sao?”
Chỉ thấy đột nhiên một bóng người bên cạnh Tô Văn Hùng chợt lóe lên, giống như ma quỷ, kéo Tô Văn Hùng sang một bên trong phút chốc, khiến cho Trần Hùng vồ hụt.
Cái bóng người này chính là Mặt Quỷ.
Song song với lúc Mặt Quỷ xuất hiện thì Mary và người đàn ông da đen cùng với những sát thủ khác đều xuất hiện trước mặt Trần Hùng.
Chân mày của Trần Hùng nhíu chặt lại: “Tô Văn Hùng, ông cũng chịu chi thật đó, vậy mà lại mời nhiều sát thủ và thợ săn tiền thưởng như thế này.”
“Hừ, Trần Hùng, mày giết chết con trai của tao, tất nhiên Tô Văn Hùng tao sẽ không tiếc bất cứ giá nào để đánh chết mày. Hôm nay mày có mọc cánh cũng khó mà thoát được.”
Ngay vào lúc này, khi đám người Mary và Mặt Quỷ nhìn thấy rõ khuôn mặt của Trần Hùng thì lại mông lung.
“Anh ta… Anh ta là Trần Hùng, Điện chủ của Thiên Vương Điện.”
Sau khi liên tục xác nhận, Mary chỉ vào Trần Hùng kinh ngạc hô lên.
Trong lúc nhất thời tất cả những sát thủ ở đây đều sợ hãi mà lui về phía sau một chút, nhìn thấy cảnh tượng như vậy, Tô Văn Hùng và những cao thủ của nhà họ Tô có chút mù mờ.
“Đúng rồi, đúng là Điện chủ của Thiên Vương Điện.”
Trong giọng nói của người da đen càng chứa chút run rẩy: “Con mẹ nó rốt cuộc chuyện này là như thế nào, vì sao người mà nhà họ Tô thuê chúng ta đến giết lại là Điện chủ của Thiên Vương Điện?”
Cả đám sát thủ đối mặt nhìn nhau, bọn họ vốn định giải quyết mục tiêu trong một khoảng thời gian ngắn sau đó lấy tiền rồi rời đi.
Nhưng không ngờ người mà nhà họ Tô muốn bọn họ giết lại là Điện chủ của Thiên Vương Điện.
Chuyện này là thế nào vậy?
Vốn cho rằng đã cầm chắc số tiền này rồi, vậy mà kết quả lại đụng phải một sát thần như thế này.
Trong lúc nhất thời, tất cả hơn mười sát thủ và lính đánh thuê ở đây, ai cũng thuộc hàng đầu trên thế giới, nhưng không có bất cứ kẻ nào dám xông lên đối phó với Trần Hùng.
Nhìn thấy tình huống như thế này, Tô Văn Hùng cũng ý thức được tình hình có chút không đúng, ông ta vội vàng nói: “Những sát thủ như các người phải có chút đạo đức nghề nghiệp chứ. Các người đã nhận tiền đặt cọc rồi, sao lại có đạo lý đã nhận tiền mà không làm việc được?”
“Các người ai cũng là sát thủ đầu bảng có tiếng tăm lừng lẫy trên thế giới, nếu như chuyện này truyền ra ngoài thì tôi xem sau này các người làm sao còn có chỗ đứng nữa.”
Đây là Tô Văn Hùng đang sử dụng phép khích tướng, bởi vì ông ta đã nhìn ra lúc Mặt Quỷ và những người ở đây đối mặt với Trần Hùng đều sợ hãi. Nếu như ông ta không làm chút gì đó thì có thể hôm nay ông ta sẽ trộm gà không được mà còn mất luôn nắm gạo.
Cả đám người mặt đối mặt với nhau, nhưng vẫn không ai dám tùy tiện tiến lên một bước nào cả.
“Tôi trả thêm tiền, nếu như các người giết được cậu ta thì giá tiền tăng gấp đôi.”
“Hơn nữa các người cũng không cần phải sợ cậu ta, bây giờ cậu ta đã trúng độc, thân thủ kém xa trước đây, nếu như phối hợp với cao thủ của nhà họ Tô chúng tôi thì nhất định có thể xử lý cậu ta.”