“Lạc Tiến.”
Tất nhiên nhóm người Bạo Phong nhận ra Lạc Tiến, đây chính là một trong mười tám đại tướng của Thiên Vương điện đấy.
Nhất thời bọn họ đều có chút hoảng sợ, đây mẹ nó là gặp quỷ rồi, mặc dù bọn họ không hề gặp Trần Hùng ở đây, nhưng lại gặp một trong mười tám đại tướng của Thiên Vương điện, thần cược Lạc Tiến.
Trò chơi lần này lập tức được nâng lên cấp bậc ác mộng.
“Đặt súng xuống.”
Mặc dù Binh đoàn lính đánh thuê Bạo Phong lợi hại, nhưng bọn họ vẫn vô cùng cố kỵ Thiên Vương điện, vì vậy trước khi làm rõ chuyện này, bọn họ không dám tùy ý chĩa súng vào người Thiên Vương điện.
Hơn nữa người trước mắt này, còn là một trong mười tám đại tướng Thiên Vương điện.
Vẻ mặt Lạc Tiến bình tĩnh nghịch bộ bài vàng trong tay, mặc dù giọng điệu bình tĩnh, nhưng lại vô cùng bá đạo, lúc này đã thể hiện đúng phong cách của đại tướng Thiên Vương điện.
“Tô Quang Huy, Thiên Vương điện bọn tao bảo vệ rồi.”
“Lập tức cút đi cho tao.”
“Cái gì?”
Nhóm người Bạo Phong đều ngẩn ra, lúc này, đổi thành bọn họ rối rắm do dự.
Số tiền thưởng khi giết Tô Quang Huy trị giá ba trăm năm mươi tỷ, đây không phải là một nhiệm vụ đơn giản, mắt thấy số tiền này đã sắp vào túi rồi, bọn họ sao có thể để con vịt đã nấu chín bay đi mất chứ.
Hơn nữa số tiền này đã thu rồi, Binh đoàn lính đánh thuê Bạo Phong bọn họ cầm tiền mà không làm việc, nếu như bị truyền ra ngoài, sau này binh đoàn bọn họ không thể lăn lộn trong quốc tế được nữa.
Nhưng đối phương muốn bảo vệ Tô Quang Huy lại chính là một trong mười tám đại tướng Thiên Vương điện, Binh đoàn lính đánh thuê Bạo Phong bọn họ thật sự có cái gan để đối phó với Thiên Vương điện sao?
Nhất thời, trong lòng nhóm người Bạo Phong đều do dự không định.
“Cút.”
Rõ ràng Lạc Tiến không có nhiều kiên nhẫn, giọng điệu của anh ta cũng trở lên âm u.
Tuy nhiên, sau khi Bạo Phong rối rắm một trận, lại lắc đầu với Lạc Tiến: “Thần cược Lạc Tiến, chuyện này chúng tôi không thể biết khó mà lui được.”
Lạc Tiến thở dài một tiếng nói: “Cho nên, Binh đoàn lính đánh thuê Bạo Phong bọn mày muốn đối đầu với Thiên Vương điện của tao sao? Bọn mày, có tư cách này sao?”
Bạo Phong hít sâu một hơi nói: “Từ hơn hai năm trước, sau khi Thiên Vương điện giết trừ Hắc Ám Đồ Đằng, đứng đầu nước ngoài. Anh nói không sai, Binh đoàn lính đánh thuê Bạo Phong chúng tôi quả thật không có tư cách làm kẻ thù của Thiên Vương điện.”
“Nhưng hôm nay ở đây chỉ có một mình anh, anh không hề đại diện cho cả Thiên Vương điện được.”
“Mà Binh đoàn lính đánh thuê Bạo Phong chúng tôi nói thế nào cũng là binh đoàn đánh thuê hàng đầu quốc tế, cho nên, chúng tôi không thể hủy hoại uy tín của mình.”
Lạc Tiến híp mắt, cười nói: “Cho nên, bọn mày quyết tâm muốn đấu với tao sao?”
Nói đế đây, Lạc Tiến đột nhiên trải xấp bài trên tay thành hình chiếc quạt, mỗi một lá bài đều tỏa ra ánh sáng vàng dưới ánh đèn trong đại sảnh.
Bộ bài vàng này không chỉ là đồ chơi yêu thích của Lạc Tiến, đồng thời cũng là vũ khí của anh ta.
Một bộ bài năm mươi tư lá, anh ta có thể bắn liên tục ra ngoài, uy lực không khác gì súng máy.
Thật ra mặc dù Lạc Tiến là thần cược, có tài đánh bạc hàng đầu, nhưng sức chiến đấu của anh ta trong mười tám đại tướng Thiên Vương điện cũng xếp hàng đầu.
Thậm chí giống như Nghiêm Vu Tu trong năm đại thiên vương của Thiên Vương điện cũng không nhất định sẽ là đối thủ của Lạc Tiến.
Vì vậy, nếu như anh ta muốn một mình đấu với Binh đoàn lính đánh thuê Bạo Phong này, mặc dù không có thắng chắc chắn 100%, nhưng đủ sức lực chiến đấu.
Thoáng chốc, Bạo Phong có chút hoảng sợ, dù sau anh ta bây giờ cũng đang đối mặt với một quái thú.
Anh ta chỉ cần quyết định nhầm một cái, cho dù hôm nay thua hay thắng, sau này trên thế giới e rằng sẽ không có đất dung thân cho Binh đoàn lính đánh thuê bọn họ.
Cứng rắn chắc chắn là không được, nhất định phải nghĩ một cách trọn vẹn đôi đường.
Trong thời gian ngắn ngủi vài giây, đầu óc Bạo Phong chuyển động rất nhanh, cuối cùng, anh ta nghĩ ra một cách.