Tô Cẩn Lương gọi điện thoại cho Bạo Phong, đầu dây bên kia rất nhanh đã truyền đến giọng nói của Bạo Phong.
Trong thanh âm của Bạo Phong xen lẫn chút tức giận: “Cô Cẩn Lương, người thì tôi cũng giúp cô giết rồi, cô mãi không trả lời tin nhắn của tôi, có phải có chút quá đáng rồi không?”
Tô Cẩn Lương vội vàng nói: “Vừa rồi bận rộn quá, xin lỗi anh Phong. Tô Quang Huy thật sự đã chết rồi sao?”
“Tôi đã gửi ảnh cho cô rồi, chẳng lẽ còn giả được sao?”
“Hơn nữa, đoàn lính đánh thuê Bạo Phong chúng tôi là đoàn lính đánh thuê quốc tế đỉnh cấp, nếu đã thu tiền của cô rồi thì chắc chắn sẽ nói được làm được, cho nên cô Cẩn Lương, cô hoàn toàn không cần phải nghi ngờ.”
“Huống chi vào thời điểm này, sợ rằng cô cũng đã nhận được tin tức rồi phải không?”
“Không sai, tôi quả thật đã nhận được tin Tô Quang Huy bị giết. Anh Phong, cảm ơn sự giúp đỡ của anh.”
Bạo Phong cười ha ha nói: “Giữa chúng ta chỉ tồn tại quan hệ giao dịch, hơn nữa từ trước đến nay, đoàn lính đánh thuê Bạo Phong chúng tôi chưa bao giờ giúp đỡ không công. Cô Cẩn Lương, cô hiểu ý của tôi chứ?”
Tô Cẩn Lương vội vàng nói: “Đương nhiên rồi anh Phong, tôi sẽ chuyển khoản cho anh ngay lập tức.”
“Được.”
Tô Cẩn Lương lập tức dùng ứng dụng ngân hàng trên điện thoại chuyển hai trăm tỷ còn lại vào trong tài khoản nước ngoài của Bạo Phong.
Nhận được thông báo chuyển khoản của ngân hàng, Bạo Phong hài lòng cười cười: “Cô Cẩn Lương, chúc cô cuộc sống tốt lành, tạm biệt.”
Tô Cẩn Lương cúp điện thoại xong, cô ta xoay người ngồi lại trước quan tài của Tô Văn Hùng, đổ một chồng tiền vàng vào chậu lửa trước mặt.
Mãi cho đến khi trời gần sáng, Tô Cẩn Lương mới rời khỏi trang viên nhà họ Tô, chuẩn bị về nhà ngủ một giấc.
Buổi sáng ngày mai, tang lễ của Tô Văn Hùng sẽ bắt đầu, đến lúc đó sẽ có không ít người thân bạn bè đến thăm viếng, cho nên Tô Cẩn Lương cũng phải về nhà tắm rửa rồi chuẩn bị một chút.
Bây giờ đã sắp vào đông, nên cho dù là sáng sớm thì trời vẫn không ánh sáng.
Một đêm không ngủ, Tô Cẩn Lương đã vô cùng mệt mỏi, nên cô ta lái xe rất chậm. Đèn đường phía trước ánh lên ánh sáng yếu ớt, trên trời còn đổ xuống cơn mưa phùn tí tách.
Ngay lúc này, ở ngã rẽ phía trước đột nhiên có ba chiếc xe việt dã đi ra chặn đường của Tô Cẩn Lương.
Tô Cẩn Lương nhíu mày, cô ta nhận thấy tình hình không ổn, vôi vàng điều khiển vô lăng, cho xe lùi lại phía sau.
Tuy nhiên, cô ta còn chưa lùi được mấy mét, đằng sau đã có một chiếc xe màu đen giống mấy xe phía trước đi ra, chặn xe của Tô Cẩn Lương lại.
“Thích Trùng, có người đến giết tôi rồi.”
Tô Cẩn Lương vô thức nói ra một câu, tuy nhiên lúc này cô ta mới nhớ ra Thích Trùng căn bản không ở bên cạnh cô ta.
Những năm nay, Thích Trùng mỗi giờ mỗi phút đều ở bên người Tô Cẩn Lương, bảo vệ cô ta. Mà hôm nay Tô Cẩn Lương đã để Thích Trùng đến chùa Kim Lôi tìm thần bảo vệ của nhà họ Tô rồi, đến bây giờ vẫn chưa trở về.
Đi cùng với nhau nhiều năm như thế, sớm đã khiến Tô Cẩn Lương hình thành thói quen, cho nên khi gặp phải nguy hiểm, Tô Cẩn Lương mới vô thức gọi tên của Thích Trùng.
Nhưng hiện tại, Thích Trùng lại không có ở đây.
Trong giây lát, trong lòng Tô Cẩn Lương bỗng nhiên có chút hoảng loạn.
Cô ta không biết đối phương rốt cuộc là do ai phái đến, nhưng đối phương hướng về tính mạng của Tô Cẩn Lương mà tới là điều không thể nghi ngờ.
Người đứng đằng sau có thể là dòng thứ khác của nhà họ Tô.
Cửa xe của mấy chiếc ô tô bên kia đã được mở ra, có người cầm mã tấu từ trên xe đi xuống, tất cả đều là người của thế giới ngầm ở Tô Hàng.