Và chỗ ngồi bên cạnh Tôn Tề Thiên là dành cho một người phụ nữ.
Tuổi tác người này cũng không chênh lệch bao nhiêu – ba mươi tuổi. Nhưng dù vậy, dáng người và vẻ ngoài của người phụ nữ này được chăm sóc rất kỹ càng. Phụ nữ đã bước sang tuổi ba mươi nhưng lại có làn da vô cùng mịn màng, giống như làn da của những cô thiếu nữ hay những cô gái tuổi đôi mươi.
Đồng thời, ở cái tuổi này của cô ta, ít nhiều gì cũng sẽ có sức hấp dẫn của người phụ nữ trưởng thành, điều này thật sự có thể khiến cho đối phương trở nên như là báu vật.
E rằng đã có không ít người đàn ông không có cách nào chống đỡ lại được sức hấp dẫn của người phụ nữ này.
Nhưng ở Tô Hàng này không ai dám có ý nghĩ gì khác với người phụ nữ này.
Cô ta tên là Cao Tô Trinh, là một trong sáu cổ đông đồng thời là thành viên ban giám đốc của tập đoàn Ngọc Tề. Ngoài ra, cô ta còn có một thân phận đặc biệt khác, và chính vì thân phận này mà ngay cả Tôn Tề Thiên thường ngày đối với cô ta cũng có vài phần kính nể cô ta.
Tập đoàn Ngọc Tề là tập đoàn lớn nhất ở Tô Hàng, nếu nhìn rộng ra các nhà giàu có ở phía Nam thì bọn người giàu có quyền thế đều tồn tại dưới hình thức là một gia tộc.
Chỉ có duy nhất tập đoàn Ngọc Tề là tồn tại dưới dạng công ty tập đoàn. Mà thời gian nó phát triển lớn mạnh cũng chỉ mới hơn mười năm mà thôi.
Thật khó để tưởng tượng rốt cuộc người lãnh đạo của tập đoàn Ngọc Tề có loại năng lực như thế nào, nắm trong những kỹ năng gì, mà chỉ trong vỏn vẹn mười năm ngắn ngủi đã có thể đưa một công ty với quy mô nhỏ và không có danh tiếng, phát triển thành một tập đoàn lớn mạnh như bây giờ.
Nó thậm chí còn gắt gao áp chế nhà họ Tô quyền thế nhất ở Tô Hàng trước đây, trong giới hào phú, quyền thế giàu có ở phía Nam cũng soán ngôi đầu bảng, điều này thật sự vô cùng khủng khiếp.
Nghe nói bên dưới Tôn Tề Thiên của tập đoàn Ngọc Tề còn có ba con át chủ bài cùng với sáu thành viên ban hội đồng quản trị kiêm giám đốc.
Hơn nữa ba con át chủ bài siêu cấp cao thủ này chỉ ngồi ở riêng tập đoàn Ngọc Tề.
Vạn Hoa từ xưa đến nay vẫn luôn có sự tồn tại giới giang hồ võ lâm, chỉ là với sự phát triển nhanh như bay của đô thị hiện đại mà từng người, từng nhân vật có tiếng tăm của giới giang hồ võ lâm đã bị chìm ngập trong cát bụi của lịch sử.
Nhưng chung quy lại bọn họ vẫn không có biến mất, thay vào đó là thông qua các loại phương thức khác nhau để xuất hiện trong thế giới hiện đại.
Ví dụ như gia tộc quyền thế nhất ở phía Nam – phủ Trạng Nguyên Tây Thục, thật ra cách thức để bọn họ tồn tại là xây dựng môn phái võ lâm.
Mà cao thủ Ngô Trung Kiên mấy năm nay liên tục khiêu chiến cũng đều là người trong giới giang hồ võ lâm.
Ba con át chủ bài của tập đoàn Ngọc Tề đều là những siêu cấp cao thủ trong giới giang hồ.
Là Mông Diệc, Dương Đạo và Tả Khâu.
Ba con át chủ bài này, suốt mấy năm nay gần như đã giúp đỡ tập đoàn Ngọc Tề chống chọi được tám mươi phần trăm những cú đánh từ bên ngoài, giúp cho tập đoàn Ngọc Tề đừng vừng vàng, sừng sững ở Tô Hàng mà không sợ ngã.
Nhưng ngoại trừ ba con át chủ bài này thì cũng phải nói đến ban giám đốc và hội đồng quản trị của tập đoàn Ngọc Tề.
Ban hội đồng quản trị của tập đoàn Ngọc Tề nắm trong tay tất cả mọi quyền quyết định. Từ Tôn Tề Thiên đảm nhiệm chức chủ tịch và sáu tổng giám đốc ở phía dưới, mỗi một người ở tập đoàn Ngọc Tề đều có tiếng nói và quyền lực tuyệt đối.
Cao Tố Trinh, Tôn Ngọc Vinh, Lạc Chấn Nam, Đỗ Chí Bình, Đoàn Ảnh Quân, Chu Hoàn.
Sáu người này là sáu thành viên hội đồng quản trị của tập đoàn Ngọc Tề.
Lúc này trong phòng làm việc lớn không có tam đại vương bài nhưng sáu đại cổ đông kia thì đều đã có mặt đông đủ.
Bầu không khí lúc bấy giờ có chút kỳ lạ, Tôn Tề Thiên nhìn chằm chằm về phía mọi người, sau một hồi lâu rốt cuộc cũng mở miệng lên tiếng nói.
“Trước mắt chuyện của liên minh thương mại phía Nam và nhà họ Thẩm chắc mọi người đều được nghe nói qua.”
“Sau nhà họ Thẩm sẽ là nhà họ Tô, hiện giờ ngay cả trụ trì của chùa Kim Lôi cũng bị ép ra đến đây. Tên Trần Hùng này, đúng là người đến thì không có ý tốt, người có ý tốt thì không đến.”