Trần Hùng lắc đầu nói: “Nhưng có một điều chắc chắn được chính là bảy ngày sau khi Thái Tuế ra khỏi tháp, tập đoàn Ngọc Tề chắc chắn sẽ tập trung nhân lực đến Chùa Kim Lôi nghênh đón ông ta. Mười năm trước Thái Tuế gây thù chuốc oán quá nhiều, chắc chắn không ít cao thủ võ lâm muốn giết ông ta báo thù."
“Đến lúc đó bên ngoài Chùa Kim Lôi không thể tránh khỏi một trận gió tanh mưa máu.”
Viễn Trọng Chi trở nên nghiêm túc lạ thường, nói: “Trần Hùng, đến lúc cậu định làm thế nào?"
Trần Hùng trả lời: “Có thể khiến Thái Tuế chết ở Chùa Kim Lôi mới là tốt nhất. Một khi ông ta ra ngoài, nước cờ kế tiếp hạ xuống phía Nam của chúng ta sẽ càng thêm gian nan."
“Vì vậy bảy ngày sau tôi sẽ tự mình đi một chuyến.”
“Được.” Viễn Trọng Chi uống một ngụm trà: “Bây giờ chúng ta chuẩn bị trước, đến lúc đó đội tinh nhuệ của nhà họ Viễn và nhà họ Kiều có thể đồng loạt xông lên."
“Không cần.” Trần Hùng lại bác bỏ ý kiến này của Viễn Trọng Chi, nói: “Hiện tại chúng ta đã hoàn toàn bại lộ, phía Tô Hàng cũng chỉ có một mình tôi. Bất kể nhà họ Viễn các người hay nhà họ Kiều đều là Hang Sói, đều đang trong trạng thái che giấu một nửa. Cho nên tuy rằng lúc này đang là thời điểm mấu chốt, nhưng chúng ta không nhất thiết phải tung toàn bộ át chủ bài ra. Hơn nữa đối phó với cường giả cấp bậc cỡ Thái Tuế cũng không phải càng nhiều người càng tốt."
“Vậy bây giờ cậu định làm gì?” Viễn Trọng Chi hỏi.
Trần Hùng đáp: “Tôi dẫn vài người qua, đến lúc đó tôi sẽ tự mình canh giết Thái Tuế.”
Viễn Trọng Chi suy tư một lát, cuối cùng nhẹ nhàng gật đầu, nói: “Như vậy cũng được, có nắm chắc không?”
Trần Hùng cười nói: “Tạm thời tôi vẫn chưa tìm ra ai ở Vạn Hoa có thể khiến mình dốc hết toàn lực. Ngược lại tôi hy vọng Thái Tuế này có thể đem đến cho tôi chút kinh ngạc."
Viễn Trọng Chi than nhẹ một tiếng đầy sâu xa, nói: “Nhưng tuyệt đối không được xem thường võ lâm Vạn Hoa đấy."
Cùng lúc đó, tại văn phòng trụ sở tập đoàn Ngọc Tề.
Sáu giám đốc, tam đại vương bài cùng với chủ tịch Tôn Tề Thiên đều có mặt tại đây.
Lúc này không khí trong phòng họp vô cùng nặng nề, khắp căn phòng tràn đầy mùi nicotin.
“Bảy ngày nữa là đến thời điểm kỳ hạn mười năm của Thái Tuế kết thúc."
Khi Tôn Tề Thiên nói ra câu này, trên mặt từng người ở đây đều cực kỳ nghiêm túc.
Mười năm, Thái Tuế cuối cùng cũng ra khỏi Tháp Kim Lôi, tái xuất giang hồ.
“Chủ tịch, chúng tôi đều đã chuẩn bị xong, bảy ngày sau chúng tôi nhất định có thể bảo đảm Thái Tuế bình an vô sự.”
Các giám đốc liên quan và tam đại vương bài đồng loạt tỏ vẻ bản thân đã làm tốt công tác chuẩn bị, bảy ngày sau bất kể có bao nhiêu cao thủ muốn nhân cơ hội giết Thái Tuế thì bọn họ cũng đủ sức ngăn cản từng đợt đánh úp.
Tôn Tề Thiên khẽ gật đầu, sau đó nhìn về phía Lạc Chấn Nam - một trong sáu giám đốc, hỏi: “Nhà họ Kim bên tỉnh Quý Nam thế nào rồi?”. ngôn tình ngược
Nhà họ Kim tỉnh Quý Nam, đồng thời là dòng họ siêu quyền thế hàng đầu phía Nam, cả căn cơ bên trong và tài lực đều xếp hạng hàng đầu trong số các dòng họ quyền thế phía Nam.
Mấy năm nay nhà họ Kim ở phía Nam phát triển tiến bộ vượt bậc, thậm chí gia chủ nhà họ Kim gia chủ - Kim Thành đã từng tuyên bố hùng hồn: "Nội trong 5 năm năm, nhà họ Kim của ông ta nhất định sẽ trở thành dòng họ siêu quyền thế số một phía Nam."
Đây là một dòng họ có dã tâm cực kỳ lớn, nhưng lúc này từ miệng Tôn Tề Thiên mới biết được, nhà họ Kim tỉnh Quý Nam này dường như có liên quan tới tập đoàn Ngọc Tề của bọn họ.
Lạc Chấn Nam chuyên phụ trách công tác đối ngoại của tập đoàn Ngọc Tề gật đầu, nói: “Đã liên lạc xong, bên nhà họ Kim đã đảm bảo với chúng ta, vào ngày kỳ hạn của Thái Tuế kết thúc, bọn họ sẽ điều cao thủ mạnh nhất nhà họ Kim tới đây phối hợp với chúng ta."
“Cao thủ mạnh nhất?”
Tả Khâu - một trong tam đại vương bài bên cạnh cười nhạt: "Kim Thần Vũ sao? Nếu như Kim Thành sẵn lòng điều Kim Thần Vũ tới đây, vậy thì lần này chúng ta có thể thành công trót lọt."