“Ha ha, hôm nay cậu đến là muốn giết tôi sao?”
“Đúng thế.” Trần Hùng cười gật đầu, không có chút gì là kiêng dè: “Tôi muốn xưng bá phía Nam, cho nên hôm nay ông phải chết.”
“Ha ha, người trẻ tuổi bây giờ, đúng là ngày càng có chí khí rồi, tôi rất thích. Nhưng mà hôm nay cậu không thể giết được tôi.”
“Tôi rất vui, cậu chính là món quà tốt nhất mà ông trời tặng tôi sau khi tôi ra chùa. Trần Hùng, mong lần sau chúng ta sẽ gặp lại.”
Nói đến đây, Thái Tuế hoàn toàn không nhìn Trần Hùng, quay người đi về phía đằng sau.
Ông ta đi không nhanh không chậm, giống như là hoàn toàn không coi Trần Hùng ra gì vậy.
Trần Hùng chau mày, muốn đuổi theo.
Thế nhưng đúng vào lúc này, một bóng người xẹt qua, chặn trước mặt Trần Hùng trong chốc lát.
Đây là một thanh niên nhìn có vẻ là hai tám hai chín tuổi, áo đen, tóc ngắn, khuôn mặt góc cạnh, cả người từ trên xuống dưới tràn đầy hơi thở cực lì bá đạo, loại hơi thở này hoàn toàn không phù hợp so với độ tuổi bây giờ của anh ta.
Bởi vì anh ta mới chưa đến ba mươi tuổi, nhưng lại cho người ta một khí thế thống trị thiên hạ.
Ngoài ra, đằng sau người thanh niên là một nhóm đông đảo những người đàn ông mặc trang phục chiến đấu màu vàng, mỗi người cũng đều có khí chất bá đạo bao quanh.
“Thiên tử phía Nam, Kim Thần Vũ.”
Trần Hùng vẫn đang nghi hoặc chàng trai này là ai thì một cao thủ đến giết Thái Tuế bên đó kinh ngạc gọi cái tên của người thanh niên này lên.
Trong giọng điệu của anh ta tràn đầy sự kinh ngạc.
“Thái Tuế vậy mà lại có quan hệ với nhà họ Kim!”
“Không hay, những người đằng sau hắn ta, là hai mươi ba kim vệ nhà họ Kim.”
Kim Thần Vũ, cao thủ mạnh nhất nhà họ Kim ở phía Nam, nhân vật trẻ tuổi thuộc thế hệ đầu giang hồ phía Nam, tài năng và thành tích võ công của người này không yếu hơn bao nhiêu so với Trần Hùng.
Còn hai mươi ba kim vệ nhà họ Kim thì là đoàn thể cao thủ mạnh nhất của nhà họ Kim, thậm chí có một lần được gọi là đoàn thể lợi hại nhất trong giang hồ phía Nam.
Ai cũng không ngờ được nhà họ Kim lại có quan hệ vững chắc với Thái Tuế như vậy, vì để nghênh tiếp Thái Tuế ra chùa, nhà họ Kim đã trực tiếp điều Kim Thần Vũ với hai mươi ba kim vệ đến luôn.
“Chặn bọn họ lại.”
Theo lệnh của Kim Thiên Vũ, tất cả các kim vệ của nhà họ Kim đều được điều động, mặc dù hai mươi ba kim vệ đến chưa tới một nửa, nhưng sức chiến đấu mà họ thể hiện ra đã khiến người ta cảm thấy tê cả da đầu.
Thậm chí hơn mười người này trực tiếp chặn Ngụy Tuấn, Lạc Tiến cùng với Thẩm Đại Lực và những thành viên của Hang Sói lại.
Lông mày của Trần Hùng nhíu chặt lại, thậm chí anh có thể nhìn thấy được bóng dáng của mình trên người Kim Thần Vũ này.
Từ góc độ nào đó mà nói, Kim Thần Vũ này với Trần Hùng rất giống nhau, tuổi tác của họ cách biệt không lớn, cũng là thiên tài võ công, cũng có thực lực khinh thường thế giới.
Người như vậy được gọi là yêu quái, một là Trần Hùng, hai là Dạ Tu La, và bây giờ thêm Kim Thần Vũ nữa là ba.
Ở bên đó, dưới sự hộ tống của Tôn Tề Thiên cùng với những người khác, Thái Tuế đã đi rất xa rồi.
Bên phía xa đó có nhiều chiếc xe việt dã đậu ở đó, đó chính là xe do Kim Thần Vũ đặc biệt chuẩn bị cho Thái Tuế, lúc này Tôn Tề Thiên đã mở cửa xe giúp cho Thái Tuế rồi.
Giây phút này Trần Hùng biết, kế hoạch hôm nay giết Thái Tuế sợ là phải thất bại rồi!
Nhưng mà chuyện đã đến bước này rồi, Trần Hùng đương nhiên là không chịu từ bỏ đâu, anh muốn tiếp tục đuổi theo Thái Tuế, nhưng Kim Thần Vũ đã ra tay với anh rồi.
Kim Thần Vũ được biết đến như một thiên tài đầu tiên trong lịch sử của nhà họ Kim, Thiên Tử phía Nam, và đó chắc chắn không phải chỉ là cái hư danh.