Nếu như năm đó Trần Hùng không xảy ra chuyện, nếu nhà họ Triệu của cô không trải qua sự nguy hiểm này, liệu cô và Trần Hùng có đến được với nhau không?
Dù sao thì khi còn đi học, cô và Trần Hùng được mệnh danh là nam thanh nữ tú của trường.
“Có lẽ là có, ở một thế giới song song khác.”
Triệu Hiền Quyên nở một nụ cười cay đắng, trái tim cảm thấy chua xót.
“Anh Lưu, anh nói xem tập đoàn Anh Mai tuy rằng hùng mạnh, nhưng dự án được đưa ra lần này là cũng quá khoa trương rồi, vậy mà dám đối mặt với toàn bộ thị trường châu Á, bọn họ muốn khởi động dự án này thì phải tốn mấy trăm nghìn tỷ đấy nhỉ, tập đoàn Anh Mai lấy đâu ra nhiều tiền như vậy?”
Lưu Soái trả lời: “Tôi không rõ lắm về điều này, nhưng theo một số thông tin nội bộ, người ta nói rằng tập đoàn Anh Mai đã tìm thấy một nhà đầu tư rất mạnh, và nhà đầu tư đó đã đầu tư hàng trăm nghìn tỷ đồng vào Anh Mai, cuối cùng thuận lợi để tập đoàn Anh Mai bắt đầu dự án này, một khi dự án này phát triển trên khắp châu Á, ít nhất nó sẽ mang lại lợi nhuận gấp mấy lần.”
Thật ra những lời đồn đại ở bên ngoài vẫn còn hơi phóng đại, tập đoàn Anh Mai đã bắt đầu dự án lần này và chi tổng cộng chỉ gần 18 nghìn tỷ đồng mà thôi.
Tả Bộ Linh quả thật đã đầu tư rất nhiều tiền ở đằng sau, nhưng cũng không đến mức hàng trăm nghìn tỷ, nhiều nhất là mười mấy hai mươi nghìn tỷ mà thôi, mà đây cũng là nhà đầu tư lớn nhất vào dự án này.
Đúng là lợi nhuận cuối cùng thu về đã tăng gấp đôi, trước khi thực hiện mọi khoản đầu tư, sẽ có một đội chuyên môn để tiến hành đánh giá vốn đầu tư mạo hiểm, đội này chắc chắn là đội đánh giá hùng mạnh nhất trên thế giới, trưởng nhóm này là Triệu Tài Đô một trong năm vị vua trong điện Đức Hoàng.
Vào thời điểm đó, trước khi Tả Bộ Linh dự định đầu tư vào dự án này, Tả Quang Đông đã đặc biệt yêu cầu đoàn đội của Triệu Tài Đô tiến hành phân tích và đánh giá cực kỳ chi tiết, sau đó đi đến thống nhất kết luận rằng dự án này có thể đầu tư, hơn nữa còn đầu tư càng nhiều càng tốt.
Đây gần như là một cuộc giao dịch tạo ra lợi nhuận mà không bị lỗ.
“Anh Lưu, anh nói nói xem tập đoàn nào lại giàu có tới như vậy, lại dám đầu tư nhiều tiền vào tập đoàn Anh Mai như thế, đúng là hào phóng.”
Lưu Soái lắc đầu nói: “Tôi thực sự không biết điều này, nhưng bữa tiệc hôm nay, các nhà đầu tư đằng sau tập đoàn Anh Mai chẳn hẳn đều sẽ đến, nếu như có cơ hội làm quen vậy thì đúng thật là ngày phất lên không còn xa nữa.”
“Ha ha, anh Lưu giỏi như vậy, biết đâu được chủ đầu tư có khi lại chủ động tìm anh Lưu nói chuyện. Nếu như anh Lưu có thể đả động được bọn họ, cũng đầu tư cho nhà họ Lưu, vậy thì nhà họ Lưu cũng có thể trở thành gia tộc giàu có bậc nhất phía bắc rồi.”
“Ha ha, biết đâu lại thực sự có khả năng này đấy.”
Nghe Lưu Soái khoe khoang, Triệu Hiền Quyên ở bên thực sự suýt chút nữa thì nôn hết những thứ đã ăn vào buổi trưa ra.
Cô không biết sự tự tin của Lưu Soái đến từ đâu, thật quá không biết xấu hổ.
Lúc này, Triệu Hiền Quyên thực sự rất khó chịu khi ở cùng Lưu Soái, bởi vì cô cảm thấy rất xấu hổ.
Cô định tìm một chỗ sạch sẽ để ngồi một mình, hy vọng sẽ sớm kết thúc bữa tiệc nhàm chán này.
Mà ngay lúc Triệu Hiền Quyên quay người lại, ở một góc đằng kia, người đàn ông vẫn luôn xuất hiện trong tâm trí cô không ngờ lại xuất hiện trước mặt cô.
“Trần Hùng!”
Triệu Hiền Quyên vừa ngạc nhiên vừa vui mừng, cô không ngờ rằng lại tình cờ như vậy, thực sự gặp được Trần Hùng ở đây.
Triệu Hiền Quyên không chút do dự, đi về phía Trần Hùng ngay lập tức. Bạn có biết trang truyện * TгùмTruy ệЛ. V n *
“Trần Hùng, tại sao cậu lại ở đây?”
Nhìn thấy Triệu Hiền Quyên xuất hiện trước mặt, Trần Hùng cũng không có gì ngạc nhiên, bởi vì từ lâu anh đã đoán được dự án mà đám người Lưu Soái tới để bàn bạc lần này chính là người tổ chức bữa tiệc ngày hôm nay.
Vậy nên việc Triệu Hiền Quyên và Lưu Soái cùng đến đây là lẽ thường tình.