Trên thế giới rất nhiều người cho rằng đám thợ săn tiền thưởng này thật ra đều là những kẻ vô liêm sỉ bởi vì bọn họ vì tiền bạc mà chuyện táng tận lương tâm gì cũng có thể làm ra được.
Mà gia tộc Xuân Vũ này bên Nhật Bản thật sự vô cùng nổi tiếng và có chỗ đứng, nếu hình dung đây là một gia tộc đức cao vọng trọng cũng không ngoa. Hơn nữa đại sư kiếm đạo Xuân Vũ Kiếm Tam của gia tộc này lại càng là một vị tông sư kiếm đạo cực kỳ nổi tiếng ở Nhật Bản, thậm chí còn có những lời truyền miệng rằng trong mười năm nữa, Xuân Vũ Kiếm Tam có thể đủ năng lực trở thành một kiếm thánh thế hệ mới của Nhật Bản.
Một danh gia vọng tộc tiếng tăm lừng lẫy như vậy, danh tiếng luôn đặt lên trên tất cả.
Mà người đối mặt với Tả Quang Đông lúc này rõ ràng là người đã có được chân truyền của Xuân Vũ Kiếm Tam, nhưng không ngờ rằng vậy mà lại vì tiền mà gia nhập hội những thợ săn tiền thưởng.
“Thật sự khiến cho người ta không khỏi hổ thẹn, ông đã làm mất hết mặt mũi tổ tông gia tộc Xuân Vũ rồi. Nếu như ông trở về, Xuân Vũ Kiếm Tam chắc sẽ không xử lý ông chứ?”
“Nói láo!”
Thợ săn tiền thưởng này dường như bị Tả Quang Đông chọc trúng nỗi đau, ông ta quát to một tiếng, hai tay cầm hai thanh đao toát ra khí thế đầy bạo lực.
Chỉ thấy ông ta gào lên, nháy mắt đã lao tới trước mặt Tả Quang Đông: “Xuân Vũ!”
Sau khi thét lên, hai cây đao trong tay ông ta bắt đầu múa lượn, lưỡi đao chém dày đặc như mưa rơi xuống khiến cho Tả Quang Đông cảm thấy một luồng áp lực cực kỳ mạnh mẽ.
Tả Quang Đông không ngừng cầm đao chống đỡ công kích từ đối phương, anh ta lại càng múa hai đao trong tay nhanh hơn.
“Tam liên trảm.”
Phập phập phập.
Ba lưỡi đao vô cùng sắc bén mạnh mẽ vậy mà lại phá vỡ kỹ thuật xuân vũ kiếm của đối phương, ngay sau đó đối phương lại hét lên một tiếng: “Xuân lôi.”
Những nhát đao tiếp theo sau so với những nhát đao trước càng thêm khủng khiếp hơn, mỗi nhát đao chém xuống đều giống như sấm sét ầm ầm dội xuống, đẩy Tả Quang Đông lùi về sau hết lần này đến lần khác.
“Có chút thú vị.”
Tả Quang Đông nghiến răng, rút thanh đao thứ ba từ bên hông ra.
Ba năm rồi không dùng lại tam đao lưu, cuối cùng lúc này bị một tên thợ săn tiền thưởng đến từ gia tộc Xuân Vũ ép phải ra tay.
“Ngũ liên trảm.”
Một khoảng chói mắt, ba cây đao cứng rắn chém xuống lại được Tả Quang Đông sử dụng một cách điêu luyện, múa ra dáng vẻ thiên đao vạn quả.
Dường như xuân lôi của đối phương đã hoàn toàn bị Ngũ liên trảm của Tả Quang Đông đánh phá. Khi ông ta lại một lần nữa nhìn về phía Tả Quang Đông thì thấy hai bên tay trái phải của anh ta mỗi bên cầm một thanh đao, trên miệng còn ngậm thêm một thanh nữa, cảnh tượng này khiến cho thợ săn tiền thưởng nhìn đến ngẩn người.
Đây là lần đầu tiên ông ta được chứng kiến tam đao lưu, đao pháp… Còn có thể chơi được như vậy sao?
Ông ta vẫn còn đang ngây người tại chỗ, Tả Quang Đông đã vọt về phía ông ta một lần nữa.
“Thất liên trảm.”
Vút vút vút vút…
Thất liên trảm trước mắt này gần như đã được coi như là thủ đoạn mạnh nhất dưới tay của Tả Quang Đông. Mỗi một nhát đao hạ xuống lưu loát như nước chảy mây bay. Tam đao lưu này của Tả Quang Đông gần như đã được coi là đao khách giỏi nhất trên khắp thế giới.
Cho nên tên thợ săn tiền thưởng trước mắt này có thể chết dưới Thất liên trảm với tam đao lưu của Tả Quang Đông cũng không tính là thiệt thòi.
Lúc này, cuộc chiến cũng đã đến hồi kết. Bên phía Tả Quang Đông vẫn đang chiếm thế thượng phong, tuy rằng tổn thất của hai người đều không phải nhỏ, nhưng tổn thất phía Sơn Đằng Trai càng thảm hại hơn, gần như toàn bộ nhóm người phía Sơn Đằng Trai đều đã bị tiêu diệt.
Tàn cuộc này Tả Quang Đông đã dự đoán được ngay từ đầu. Mặc dù Tả Bộ Linh của bọn họ ở bên Nhật Bản thay điện Đức Hoàng làm ăn chân chính nhưng bọn họ giống nhau đều có thể đánh. Trước đó, Tả Quang Đông đã cam đoan trước mặt Trần Hùng, đừng nói là một Sơn Đằng Trai, cho dù là có mười như thế thì Tả Bộ Linh bọn họ cũng có thể xử lý nắm gọn trong lòng bàn tay.
Mặc dù thời gian Sơn Đằng Trai và Tả Bộ Linh ở Nhật Bản bên này phát triển cũng không được coi là lâu dài, nhưng tốc độ phát triển của bọn họ chắc chắn là vô cùng mạnh mẽ.