Tả Quang Đông thở dài, hỏi: “Thủ lĩnh, do anh cho thời gian chuẩn bị gấp quá nên bọn tôi không thể tìm được con tàu tốt hơn, yêu cầu này của anh, e là không được rồi.”
Trần Hùng hỏi: “Thế mười năm tiếng thì sao?”
“Có thể thử xem.” Tả Quang Đông gật đầu.
“Vậy thì mười năm tiếng.”
“Vâng.” Tả Quang Đông gọi đàm ra lệnh cho người lái tàu, sau đó nói: “Thủ lĩnh, có phải anh thấy có gì nguy hiểm phải không?”
Trần Hùng gật đầu, nói: “Hôm qua lúc chúng ta phá Sơn Đằng Trai, Thần Hổ thả hai thuộc hạ của anh ta đi, còn bây giờ thông qua lời nói của Thần Hổ, tôi biết được rằng số vàng mà cậu ta cướp được mới chỉ dùng một phần ba, ngoài ra còn có tám trăm triệu USD.”
“Tả Quang Đông, anh biết điều này đồng nghĩa với việc gì không?”
Tả Quang Đông nói: “Đồng nghĩa với chuyện cho đến nay Thần Hổ đã có khoảng hai mươi mốt nghìn tỷ.”
“Đúng vậy, hai mươi mốt nghìn tỷ, chuyện này đối với bất kì một tổ chức quốc tế nào mà nói, bất luận là sát thủ, lính đánh thuê, các gia tộc lớn, hay là các môn phái giang hồ, thậm chí là với tổ chức chính phủ thì đây là một số tiền khổng lồ.
“Hai mươi mốt nghìn tỷ, đối với điện Đức Hoàng mà nói thì không phải là số tiền lớn.”
Tả Quang Đông đối với số tài sản của Thần Hổ cũng không quá hứng thú, bởi vì anh ta sớm đã nhìn thấy số tiền lớn hơn như vậy, cho đến nay tiền đối với anh ta mà nói, cũng một con số mà thôi.
“Nhưng, trên thế giới không có điện Đức Hoàng thứ hai.” Trần Hùng nói: “Tả Quang Đông, bây giờ cậu hiểu tại sao tôi lại làm như vậy rồi chứ?”
“Tôi hiểu rồi.”
Lúc đó, Tả Quang Đông cũng tự nhiên hiểu ra ý của Trần Hùng.
Thần Hổ sớm đã để lại hạ thủ, lúc đó ông ta biết mình khó mà trốn thoát, nên chỉ có thể một mình ngăn cản Trần Hùng, để những trợ thủ đắc lực của mình được trốn thoát.
Còn nếu ông ta muốn chạy thì những trợ thủ của ông ta chắc chắn không thể ngăn cản được Trần Hùng, như vậy chỉ khiến cho tất cả mọi người đều bị bắt mà thôi.
Mục đích Thần Hổ làm như vậy chính là tự dồn mình vào chỗ chết để cho đời sau được cứu sống.
Chỉ dựa vào Sơn Đằng Trai chắc chắn không thể đánh lại được Trần Hùng và Tả Bộ Linh, nhưng nếu như tất cả người giang hồ ở Nhật Bản hợp lực lại thì sẽ như thế nào?
Phía bên Thanh Cảnh Môn yêu cầu Trần Hùng phải mang sống Thần Hổ về, cho nên chỉ cần ông ta không chết, thì sẽ có cơ hội chạy thoát.
Sau khi các trợ thủ đắc lực của ông ta trốn thoát, chắc chắn là sẽ treo thưởng rất lớn, bọn họ thậm chí có thể đưa ra số tiền lên đến hơn ba nghìn tỷ hoặc là hơn bảy nghìn tỷ thậm chí là hơn mười bảy nghìn tỷ để tìm người ứng cứu Thần Hổ.
Con số béo bở như vậy chắc chắn sẽ thu hút rất nhiều cường giả.
Cứ như vậy, thì những gì mà Trần Hùng phải đối mặt chính là toàn bộ người giang hồ Nhật Bản, điều này quả thật là rất kinh khủng.
Trên thực tế những gì mà Trần Hùng đoán được là không sai một chút nào, Thần Hổ quả thực là có ý như vậy.
Tả Quang Đông vừa di tản những người ở biệt thự đi thì chỉ chưa đầy một tiếng sau đã có mấy người nhân lúc đêm tối lẻn vào bên trong biệt thự, chuẩn bị ứng cứu cho Thần Hổ.
Nhưng, những thứ mà bọn họ nhìn thấy chỉ là một căn biệt thự trống hơ trống hoắc.
Thần Hổ sớm đã bị Trần Hùng đưa đi rồi, lúc này cũng đã lên tàu rồi.
Không chỉ ở khu biệt thự, trên tuyến đường đi đến sân bay cũng có một toán người, những người đó toàn bộ đều là vì tiền mà đến.
Ai có thể thuận lợi cứu được Thần Hổ ra thì sẽ nhận được năm trăm triệu USD tiền thưởng.
Trên khoang thuyền, Tả Quang Đông nhìn thấy những trang mạng ngầm của Nhật Bản, không kìm được mà chửi mắng.
“Thủ lĩnh, đúng là bị anh nói trúng rồi, những người còn sót lại của Sơn Đằng Trai quả nhiên là đã treo thưởng trên mạng, năm trăm triệu USD, thông tin này bây giờ đã lên top một thịnh hành rồi.