“Thật đáng tiếc, anh Hùng, chúng tôi không phát hiện được gì, ngoại trừ một số chỉ số hiếm hoi cao hơn người thường, máu của anh cũng không có gì đặc biệt, những chỉ số này cũng nằm trong giới hạn bình thường.”
“Ừ.”
Đây không phải là lần đầu tiên Trần Hùng nghe thấy câu trả lời này của tiến sĩ Mark, anh tiếp tục nói: “Tiến sĩ Mark, tôi sẽ gửi cho ông một mẫu máu mới trong hai ngày, nó là của con gái tôi, tôi hy vọng ông có thể nghiên cứu và phân tích nó một chút, ngoài ra, tôi hy vọng ông có thể so sánh mẫu máu của con gái tôi với mẫu máu của tôi một cách chi tiết nhất, sau đó phân tích sự khác biệt giữa chúng và các mẫu máu thông thường.”
“Được thôi anh Hùng, vậy anh còn có việc gì cần dặn dò không?”
“Tạm thời không có, được rồi cứ như vậy đi tiến sĩ Mark.”
“Được, anh Hùng, chúc anh năm mới vui vẻ.”
“Cám ơn!”
Sau khi cúp điện thoại, tâm trạng của Trần Hùng vẫn rất khó để bình tĩnh lại, chỉ là bây giờ anh cũng không có cách gì, tiếp theo chỉ có thể quan sát Lâm Thanh Thảo cẩn thận, hi vọng con bé sẽ không xảy ra vấn đề gì nữa.
Tuy nhiên, trong vài ngày tiếp theo, Trần Hùng không quan sát thấy Lâm Thanh Thảo có điều gì bất thường, bé vẫn như trước nghe lời hiểu chuyện, hoạt bát và đáng yêu.
Lúc này Trần Hùng mới tạm thời an lòng một chút.
Nhưng mà Lâm Thanh Thảo thì không có vấn đề gì, ngược lại, cha vợ Lâm Thanh Dũng càng ngày càng không bình thường, hầu như ngày nào ở trong nhà cũng có thể nghe thấy tiếng cãi vã của mẹ chồng và Lâm Thanh Dũng.
Sáng sớm hôm nay, Lưu Ánh Nguyệt cùng Lâm Thanh Dũng lại cãi nhau kịch liệt ở tầng dưới.
Lâm Ngọc Ngân cảm giác cả người có chút sụp đổ: “Chồng ơi, em cũng cảm thấy có gì đó không đúng, mấy ngày nay ba em luôn đi ra bên ngoài, anh nói nói xem ông ấy sẽ không đi tìm tình nhân ở bên ngoài, đúng không?”
Trần Hùng cười rồi nói: “Cha là người trung trực như vậy, chắc là không có đâu.”
“Nhưng mà, cha thật sự rất lạ, mấy ngày trước đây mẹ cũng đã âm thầm theo dõi ông ấy, nhưng mà điều bị mất dấu, chồng à, nếu không anh đi xem xem, cha rốt cuộc là đang làm gì đi?”
“Em muốn anh đi theo dõi cha sao?”
“Dạ.” Lâm Ngọc Ngân gật đầu nói: “Anh cũng không muốn ở nhà cả ngày đều ầm ĩ đến mức gà bay chó sủa mà, vậy nên đi xem thử nha.”
“Vậy thôi được.”
Trần Hùng cũng cảm thấy như vậy, cái này nhà này cứ ầm ĩ như vậy, cũng không được.
Vì thế anh liền đi ra ngoài, lặng lẽ lái xe đi theo sau Lâm Thanh Dũng.
Lâm Thanh Dũng chỉ là một người bình thường, Trần Hùng muốn theo dõi ông thật sự là rất đơn giản.
Lâm Thanh Dũng đi ra ngoài cũng lái xe, sau khi rời khỏi khu biệt thự núi Vọng Nguyệt, Lâm Thanh Dũng lái xe đi về một hướng ở ngoại thành.
Trần Hùng cũng càng ngày càng cảm thấy Lâm Thanh Dũng có gì đó không ổn, sẽ không phải như mẹ vợ nói Lâm Thanh Dũng thật sự đang nuôi tình nhân bên ngoài chứ?
Nếu thật sự là như vậy, e rằng gia đình vốn dĩ hòa thuận của anh ta thực sự sẽ rối tung cả lên, ngay cả bản thân Trần Hùng cũng sẽ tuyệt đối sẽ không tha thứ cho Lâm Thanh Dũng làm chuyện như vậy.
Gia đình họ đã cùng nhau trải qua nhiều đau khổ như vậy, hiện giờ nhờ có Trần Hùng bọn họ đã vượt qua thời kỳ khó khăn, nhưng điều này cũng không có nghĩa là bây giờ Lâm Thanh Dũng có thể ra ngoài ăn chơi đàng điếm, mọi thứ ông có bây giờ đều do Trần Hùng ban cho, Trần Hùng cũng có thể lấy lại bất cứ lúc nào.
Tuy nhiên trước khi sự việc được đưa ra ánh sáng Trần Hùng cũng sẽ không tùy tiện đoán bữa một người là tốt hay xấu, cho nên mọi thứ phải chờ anh xác nhận.
Lâm Thanh Dũng cả đường đi đều rất cẩn thận, thậm chí hết lần này đến lần khác còn cố tình chuyển hướng để xem có đang bị ai theo dõi ở phía sau hay không.
Đừng thấy người đàn ông này bình thường ít nói nhưng ông vẫn có một số thủ đoạn.