Trần Hùng cười cười, mặc dù anh cảm thấy rất kỳ quái về việc tại sao Tô Quang Huy lại đến nơi đây, nhưng nhìn vào tình huống hiện tại thì việc Tô Quang Huy xuất hiện đối với Trần Hùng anh mà nói dường như có chút bất lợi.
Nhưng mà điều này cũng không có ảnh hưởng gì cả, trong chuyện này Trần Hùng vốn dĩ coi mình như là một người ngoài cuộc, tất cả đều là Thanh Cảnh Môn đang biểu diễn kịch cho mình xem, vô luận như thế nào Trần Hùng anh đều rất vững vàng.
Đương nhiên, nếu như lần này Tô Quang Huy thực sự phản bội mình, vậy tiếp theo, nhà họ Tô của anh ta cũng không cần thiết tiếp tục tồn tại ở cái vùng Tô Hàng này nữa.
“Tô Quang Huy, Long Anh Khoa là do thế nào mà chết?” Mục Hoàng đã hỏi tới cái vấn đề mấu chốt này rồi.
Tô Quang Huy không chút do dự trả lời: “Là bị Trần Hùng giết, đêm hôm đó người của tôi đã đi theo Trần Hùng cùng nhau đến hồ Tình Thanh Khiết ở Tô Hàng, sau đó tận mắt nhìn thấy Trần Hùng giết chết Long Anh Khoa.”
“Cậu có chứng cứ gì không?”
“Có.”
Tô Quang Huy từ trong lồng ngực lấy ra một cái USB, sau đó trình lên cho bên Mục Hoàng.
Sau đó Mục Hoàng cắm USB cắm vào trong máy chiếu, sau đó máy chiếu bên trong sảnh xét xử phát sáng lên, rất nhanh trên màn hình kia đã xuất hiện cảnh tượng Trần Hùng sát hại Long Anh Khoa, đồng thời ném anh ta vào trong hồ nước.
Chỉ vẻn vẹn một đoạn video ngắn như thế này đã ghi lại được cảnh tượng Trần Hùng giết người, về phần tiền căn hậu quả thì bị cắt mất toàn bộ.
Trong lúc một đoạn video như thế được chiếu lên trước mắt bao người thì sắc mặt rất nhiều người ở đây đều trở nên âm trầm.
Thẩm phán Mục Hoàng thậm chí liền đứng lên tại chỗ, chỉ vào Trần Hùng nói: “Trần Hùng, nhân chứng vật chứng đã có đủ, cậu còn có cái gì có thể nói?”
Lông mày Trần Hùng khẽ nhíu một cái, nhìn về phía Tô Quang Huy bên kia, mà Tô Quang Huy thì vô thức liền đem đầu quay qua chỗ khác.
Dưới bằng chứng trước mặt này, Trần Hùng cũng không còn cách nào để phủ nhận nữa, chỉ có thể thừa nhận.
“Không sai, cái tên Long Anh Khoa kia quả thực là do tôi giết, nhưng chẳng lẽ mọi người cùng không muốn biết động cơ giết người của tôi sao?”
“Mày giết con của tao, đó chính là tội chết.”
Long Anh Quang cũng bỗng nhiên đứng lên: “Trần Hùng, mày cút xuống địa ngục sám hối cho con ta Long Anh Khoa đi, Tam trưởng lão, cảm phiền ông lập tức định tội, phán cậu ta tử hình.”
Mục Hoàng lập tức nhìn về phía các trưởng lão khác cùng người xét xử ở đây, nói: “Mọi người có ý kiến gì không? Nếu đồng ý định tội Trần Hùng thì xin mời giơ tay lên.”
Ngay trong lúc đó, cả hết mười tám thành viên xét xử ở đây đã trực tiếp có mười hai người giơ tay.
Mục Hoàng gật đầu, nói: “Nếu đã như vậy thì tôi xin tuyên bố, tội Trần Hùng tàn sát Long Anh Khoa đã được thành lập, phán tử...”
“Chậm đã!”
Ngay lúc này, Thanh Long vẫn luôn ngồi ở một bên nhắm mắt dưỡng thần đột nhiên mở miệng.
Mục Hoàng ngừng lại, quay người nhìn về phía Thanh Long bên kia, nói: “Thanh Long môn chủ, ông còn có lời gì muốn nói sao?”
Thanh Long cũng đứng lên, nói: “Tam trưởng lão, ông làm như vậy không khỏi quá mức qua loa một chút?”
“Có ý gì?”
Thanh Long đáp lại: “Chúng ta chỉ biết là Trần Hùng đã giết người, nhưng vẫn chưa làm rõ vì sao Trần Hùng giết người, chẳng lẽ Long Anh Khoa kia đúng như Trần Hùng nói đã làm điều phi pháp, trắng trợn cướp đoạt gái nhà lành như vậy, Trần Hùng giết ông ta cũng phải nhận tội chết sao?”
Long Anh Quang giận tím mặt, giận dữ mắng mỏ Thanh Long nói: “Thanh Long, ông nói hươu nói vượn cái gì, Long Anh Khoa nhà ta không phải loại người như vậy.”
“Có phải hay không thì trong lòng ông tự rõ ràng.”
Thanh Long là cốt nhục còn lại của ông chủ đứng đầu Thanh Cảnh Môn, luôn luôn không hợp với hội trưởng lão, cho nên ở thời điểm này, Thanh Long cũng hoàn toàn không cần chừa lại thể diện cho Long Anh Quang mà trực tiếp vạch mặt.
“Tam trưởng lão, hôm nay cậu Tô Quang Huy này mặc dù mang đến video Trần Hùng giết người, nhưng cùng lúc này cậu ấy cũng mang đến một đoạn video khác nữa, không biết mọi người ở đây có muốn nhìn một chút hay không?”
“Video gì nữa?” Tất cả mọi người đều khẽ giật mình.
Mà lúc này mặt Tô Quang Huy đã mỉm cười lấy một cái USB khác ra.