Trần Hùng không biết làm sao, anh chưa bao giờ nghĩ tới việc báo cảnh sát, cũng không thích giao tiếp với cảnh sát, chỉ là cánh cửa đại diện cho phía chính phủ kia, trước đó đã khiến Trần Hùng có chút đau đầu.
Nhưng bây giờ tình huống này không còn sự lựa chọn của anh nữa.
Ngay sau đó, một đoàn cảnh sát đã đến đây.
“Đây là có chuyện gì, hai người thật to gan, dám giết người giữa thanh thiên bạch nhật.”
Một cảnh sát có râu quai nón bước vào, theo sau là một nhóm nhân viên, khi nhìn thấy nữ sinh nằm trên mặt đất, họ cũng rất hoảng sợ.
“Chuyện gì vậy, đang đóng kịch sao?”
Lúc này, người nữ sinh đầy máu, trên người còn có một ít mạch máu màu hồng, ai nhìn thấy loại tình huống này đều sẽ bị dọa sợ.
“Cảnh sát, chuyện này không liên quan đến tôi, là anh ta, anh ta đã giết bạn tôi.”
Tên đầu trọc trước tiên muốn phủi bỏ quan hệ, Trần Hùng cũng không giải thích, bởi vì anh không tin một tên xã hội đen nhỏ như vậy có thể đổi trắng thay đen trước mặt mình.
“Đội trưởng, mới nhìn trông thật khủng khiếp, liệu có thể thi biến không?” Một cảnh sát nhỏ bên cạnh lo lắng nói.
“Cậu xem nhiều phim quá phải không?”
Cảnh sát râu quai nón bước đến bên cạnh thi thể nữ sinh kia, đầu tiên là xác định hơi thở của cô ta, xác định đối phương tử vong, sau đó lật người cô ta kiểm tra kỹ hơn.
Chẳng mấy chốc, sắc mặt của cảnh sát râu quai nón cũng thay đổi.
“Chẳng lẽ là?”
Cảnh sát râu quai nón đột nhiên đứng lên, theo sau phân phó nói: “Bắt hai người bọn họ lại cho tôi, trông chừng nghiêm ngặt.”
“Dạ!”
Vài người cảnh sát trực tiếp còng tay Trần Hùng và tên đầu trọc.
Tên đầu trọc vẫn đang cố gắng đổi trắng thay đen, còn Trần Hùng một lời cũng chưa nói.
Anh không nghĩ tới chuyện phản kháng, dù sao loại chuyện tập kích cảnh sát này anh sẽ không làm, hơn nữa anh cũng không tin có người có thể đổi trắng thay đen, bôi nhọ anh, chuyện này vốn không có quan hệ gì nhiều với anh, điều tra xong thì tốt rồi.
Sau khi Trần Hùng và tên đầu trọc bị áp đến xe cảnh sát, cảnh sát râu quai nón Khoảng mười phút sau, một chiếc xe cứu thương chạy tới, một bác sĩ mặc áo blouse trắng, đeo khẩu trang bước từ trên xe xuống, theo sau là hai cô y tá trẻ tuổi khiêng một cái hộp.
“Bác sĩ La, mau nhìn xem, đây có phải là nhện đỏ hay không?” Lúc cảnh sát râu quai nón cảnh sát nói ra mấy chữ, trong giọng nói đều mang theo vài âm rung.
Bác sĩ La đi tới bên cạnh thi thể nữ sinh, xem qua vài lần, nói: “Trước tiên đưa đến phòng thí nghiệm, hai tiếng sau tôi sẽ cho các anh câu trả lời.”
“Được, bác sĩ La.”
Thi thể của nữ sinh đã được xe cứu thương đưa đi, cảnh sát râu quai nón cũng thu đội về Cục Cảnh Sát.
Sau khi trở về, anh ta vẫn luôn lo lắng, lấy điện thoại di động ra, muốn bấm gọi nhiều lần nhưng cuối cùng đều nhịn xuống.
Gần hai tiếng sau, bác sĩ La vội vội vàng vàng chạy đến Cục Cảnh Sát.
“Bác sĩ La, có kết quả gì không?” Cảnh sát râu quai nón lập tức tiếp đón.
Bác sĩ La lau mồ hôi trên trán, sau đó lấy ra hai túi ni lông phong kín, nói: “Đúng là nhện đỏ. Tổng cộng có năm con, trong đó có hai con đã vỡ ra trong cơ thể của người chết, dẫn đến cái chết của cô gái này, còn lại ba con đã bị chúng tôi lấy hết ra, tất cả đều ở đây.”