Bọn họ đều biết ông cụ này. Ông ta có biệt danh là ông Ưng và là một người tài giỏi và rất mạnh mẽ của gia tộc họ Trần là một trong bốn gia tộc lớn ở tỉnh Đông Thành. Trong số rất nhiều người tài giỏi do gia tộc họ Trần bồi dưỡng thì ông Ưng chắc chắn có thể xếp vào vị trí ba người đứng đầu.
Không những vậy, dưới quyền của ông Ưng còn có một đội tinh nhuệ, và tất cả đều là những người tài giỏi nổi tiếng trong giang hồ ở tỉnh Đông Thành. Đội ngũ này cũng là những sát thủ cực mạnh của gia tộc họ Trần.
Là một trong bốn gia tộc lớn ở tỉnh Đông Thành nên đương nhiên là gia tộc họ Trần phải có một nền tảng rất vững chắc.
Ngoại trừ nhóm người của ông Ưng ra thì trong gia tộc của bọn họ còn có một đội ngũ khác vô cùng hùng mạnh với một người có sức chiến đấu có thể xếp vào top mười những người cực kỳ tài giỏi trong giang hồ ở phía bắc. Đây cũng là lý do tạo nên địa vị bây giờ của gia tộc họ Trần ở phía bắc.
Tiêu Tứ là người phát ngôn của bốn gia tộc lớn ở bên ngoài, lần này ông ta bị Trần Hùng xử lý nên đương nhiên sẽ làm chấn động bốn gia tộc lớn.
Trong bốn gia tộc lớn, thứ tự sắp xếp lần lượt là gia tộc họ Nhâm, gia tộc họ Mạnh, gia tộc họ Nguyễn và gia tộc họ Trần.
Theo một nghĩa nào đó, gia tộc họ Nguyễn và gia tộc họ Trần là chó săn của hai gia tộc đầu tiên. Trong hai năm qua, rất nhiều hoạt động của bốn gia tộc lớn đều do hai gia tộc này đóng góp, còn hai gia tộc kia thì ẩn nấp ở phía sau và làm kinh doanh lớn hơn.
Như vậy, trong chuyện lần này, đương nhiên là gia tộc họ Trần phải đứng ra giải quyết sự việc này.
Khi nhìn thấy ông Ưng của gia tộc họ Trần đi vào, nhóm người Mã Khuê đã gần như đoán được rốt cuộc bọn họ muốn làm gì tiếp theo và trong chớp mắt, mọi người đều trở nên khá nghiêm túc.
"Xin chào ông Ưng, mời ngồi."
Ông Ưng gật đầu rồi ngồi xuống ghế sô pha ở một bên: "Ông chủ cử tôi đến đây để hỗ trợ các ngài. Nếu một lúc nữa cần cái gì thì các ngài cứ ra lệnh đi"
Đối với những người chủ quản của Thanh Cảnh Môn như Tả Bất Phàm thì bốn gia tộc lớn vẫn luôn tỏ vẻ cung kính với bọn họ ở bên ngoài.
Tả Bất Phàm gật đầu và nói: "Một lúc nữa tôi phải làm phiền ông Ưng rồi."
Sau đó, Tả Bất Phàm nhìn về phía Mã Khuê và những người khác ở bên cạnh và nói: "Kế hoạch của tôi rất đơn giản. Đó là giết Trần Hùng vào đêm nay."
Mặc dù Mã Khuê và những người khác đã đoán được kế hoạch của Tả Bất Phàm trước khi ông Ưng bước vào, nhưng khi nó thật sự được Tả Bất Phàm nói ra thì Mã Khuê và những người khác vẫn có chút kinh hãi.
Dù sao thì kế hoạch này có chút quá điên cuồng, bởi vì một khi tiến hành đến bước giết môn chủ thì sẽ không còn đường rút lui nữa.
Thấy Mã Khuê và những người khác không nói gì, Tả Bất Phàm nhíu mày nói: "Sao vậy? Các người sợ hãi ư?"
Cả ba người nhìn nhau và cũng không biết nên trả lời như thế nào.
Tả Bất Phàm nói: "Nếu đêm nay chúng ta không ra tay thì sẽ không có cơ hội làm việc nữa. Hơn nữa các người cũng đã thấy được các thủ đoạn hiện tại của Trần Hùng. Hôm nay Tiêu Tứ coi như là gặp khó khăn và ở trong tay Trần Hùng đang có rất nhiều bằng chứng của chúng ta. Nếu anh ta muốn điều tra chúng ta thì chúng ta đều sẽ xảy ra chuyện."
"Nếu tôi đoán đúng, sau khi Trần Hùng xử lý xong Tiêu Tứ thì bước tiếp theo sẽ là giải quyết chúng ta. Các người đừng coi thường thằng nhóc này, tôi không biết bốn gia tộc lớn thế nào nhưng dù sao thì chúng ta không thể đấu lại anh ta. "
“Tại sao anh Tả lại nói vậy?” Mã Khuê hỏi.
Tả Bất Phàm cười khổ và nói: "Lẽ nào các người không biết Truy Phong, La Đồ và Trần Binh là loại người như thế nào sao? Trần Hùng chỉ mới đến đây mà chưa hết một ngày đã có thể đưa ba người bọn họ đến dưới quyền của mình rồi. Thủ đoạn của người này không hề đơn giản một chút nào.”
"Đêm nay, lúc La Đồ và Truy Phong đi tiếp nhận lực lượng của Tưởng Bổn Chiêu chính là thời điểm tốt nhất để chúng ta giết chết Trần Hùng."
Mặc dù trong lòng ba người có chút sợ hãi nhưng đều không có do dự, họ cũng nhận thức rõ ràng tính chất nghiêm trọng của sự việc vào lúc này.
Nếu Trần Hùng không chết thì chính bọn họ sẽ gặp nạn.