“Đúng là chuyện cười.”
Trần Hùng nói: “Tôi đùa gì với anh, tôi không phải người nhàn rỗi, nhà họ Lưu của anh xong rồi, thật đó.”
“Ha ha ha...”
Lưu Soái cười ha ha, thật giống như là nghe được câu chuyện cười hay nhất năm nay, nhà họ Lưu vẫn tốt làm sao có thể xong đời.
Anh ta cho rằng Trần Hùng nói láo trêu chọc anh ta, hiện giờ nhà họ Lưu có nhà họ Thẩm ủng hộ ở tỉnh Đông Thành bên này làm ăn ngày càng lớn như mặt trời ban trưa, làm sao có thể xong đời?
Xong đời, hẳn là nhà họ Triệu mới đúng.
Nhưng vào lúc này, điện thoại của Lưu Soái đột nhiên vang lên.
“Cha, có chuyện gì vậy?”
Bên kia điện thoại, truyền đến tiếng mắng giận dữ của cha Lưu Soái: “Lưu Soái, mày là súc sinh, ở bên ngoài rốt cuộc đắc tội với ai, vừa rồi việc kinh doanh của nhà họ Lưu chúng ta ở nước ngoài bị tổn thất vô cùng lớn, tất cả các công ty hợp tác ở nước ngoài của chúng ta đều chấm dứt hợp tác.
Đồng thời rất nhiều khoản đầu tư mà nhà họ Lưu chúng ta đã đầu tư trước đó cũng đã bị thoái vốn.
Ngoài ra, công ty của chúng ta cũng đã bị bộ phận chính thức niêm phong, có người nói rằng đó là bởi vì con đang ở bên ngoài đắc tội với người ta, con đã đắc tội với ai?”
“Cái gì?”
Đầu óc Lưu Soái nổ tung một tiếng, hoàn toàn không rõ rốt cuộc là chuyện gì xảy ra.
Những nguy cơ này không phải hẳn là nên xuất hiện trên người nhà họ Triệu sao, sao đột nhiên biến thành nguy cơ của nhà họ Lưu anh ta.
“Cha, có phải cha nói nhầm rồi hay không, cha nói là nhà họ Triệu chứ, chúng ta không phải dựa theo lệnh của cậu chủ Thẩm đối phó nhà họ Triệu sao?”
“Mẹ kiếp.”
Cha của Lưu Soái ở đầu dây điện thoại chửi rủa: “Là nhà họ Lưu của chúng ta, nhà họ Lưu đã phá sản rồi, mày là đồ súc sinh, nhanh chóng quay về đây cho cha.”
Nói xong đầu dây bên kia cạch một tiếng, để lại vẻ mặt mơ hồ của Lưu Soái ở đây.
Không chỉ Lưu Soái mông lung mà Thẩm Tăng Lập cùng những người nhà họ Triệu bên cạnh cũng vẻ mặt mơ hồ, hoàn toàn không hiểu rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra.
Lưu Soái cũng ý thức được sự tình không đúng, anh ta không dám ở lại đây quá lâu, sau khi nói chuyện với Thẩm Tăng Lập một tiếng liền vội vàng rời đi.
Thẩm Tăng Lập tuy rằng nghi hoặc, không rõ nhà họ Lưu bên kia rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, nhưng anh ta cũng không để ý quá nhiều.
Anh ta sớm đã bị phẫn nộ làm cho choáng váng, hiện tại trong đầu anh ta chỉ nghĩ đến một chuyện, tìm Trần Hùng báo thù.
“Đem anh ta tới đây.”
Thẩm Tăng Lập rống to một tiếng, mấy người đàn ông cường tráng trong nháy mắt hướng về phía Trần Hùng cùng Triệu Hiền Quyên xông lên.
Tuy nhiên, Trần Hùng mỉm cười lạnh, nói: “Trần Tăng Lập, cha anh đã không nói với anh tôi là ai sao?”
“Cha tôi?”
Thẩm Tăng Lập cười lạnh một tiếng, nói: “Chỉ bằng vào anh còn chưa có tư cách để cha tôi ra mặt, anh thật sự rất giỏi, cư nhiên dám ra tay với tôi, hôm nay tôi sẽ cho anh biết cái gì gọi là hối hận.
Còn có Triệu Hiền Quyên cô, tôi thật sự muốn cưới cô nhưng cô cư nhiên dám cho tôi đội mũ xanh, tối nay tôi liền cho cô biết cái gì gọi là địa ngục nhân gian chân chính.
Triệu Hiền Quyên, tôi nhất định sẽ chơi chết cô, còn có cả nhà họ Triệu các người, hôm nay tất cả đều phải bị ném đến sông làm mồi cho cá ăn.”
Lời này vừa nói ra khiến tất cả người nhà họ Triệu ở đây đều hoảng hốt, ngay cả ông cụ Triệu Triệu Bách Lãng cũng không ngừng cầu xin tha thứ, nói: “Cậu chủ Thẩm, cậu xử lý Triệu Hiền Quyên như thế nào cũng được tôi cũng không phản đối, nhưng chuyện này cùng chúng tôi không liên quan, cầu xin cậu buông tha cho chúng tôi.”
“Cha, Hiền Quyên là cháu gái của cha.”
“Câm miệng lại, anh là đồ súc sinh.”
Triệu Bách Lãng mắng to một tiếng, tiếp tục nói: “Cậu chủ Thẩm, còn có Triệu Bách Xương này, làm cha nhưng không dạy được con gái, nó là cha của Triệu Hiền Quyên, cậu muốn đánh muốn giết cũng tùy cậu.”
Triệu Bách Lãng này tốt xấu gì cũng coi như là một người có tiếng ở miền bắc, lại không nghĩ tới lúc này lại luồn cúi giống như một con chó, ngay con trai cùng cháu gái của mình cũng không để ý, thật sự làm cho người ta lạnh lòng.
Tuy nhiên, làm sao Thẩm Tăng Lập có thể buông tha cho bọn người Triệu Bách Lãng, anh ta lạnh lùng nói: “Thẩm Tăng Lập tôi là một người nói chuyện sẽ giữ lời, tôi đã nói muốn nhà họ Triệu các người chết cả nhà thì nhất định sẽ nói làm được.”
“Ít nói nhảm, đường đến suối vàng người nhà họ Triệu các người cùng nhau lên đường coi như có bạn.”