Lời vừa nói xong, Trần Hùng cũng không tiếp tục ở đây đùa giỡn nữa, anh để lại một đội vệ sĩ ở lại Thanh Cảnh Môn để bảo vệ Triệu Hiền Quyên, thuận tiện cho Triệu Hiền Quyên thu dọn một số đồ đạc, sau đó liền rời khỏi nhà họ Triệu.
Cùng lúc đó, trên chiếc Rolls-Royce kéo dài, Thẩm Dương Thạnh nhìn con trai mình đã ngất đi trong đau đớn, sắc mặt ông ta tái nhợt, hai tay nắm chặt, trên trán nổi lên gân xanh.
Ngồi bên cạnh ông ta còn có một ông lão tóc bạc, cả người tỏa ra khí thế mạnh mẽ, người này chính là ông Hạc, đệ nhất cao thủ của nhà họ Thẩm.
“Tên nhóc Trần Hùng này đã quá ngông cuồng rồi, đầu tiên là ông Ưng, sau đó là cậu chủ, cậu ta hoàn toàn không xem nhà họ Trần chúng ta ra gì.”
“Ông chủ, chuyện này ông có thể chịu được sao?’
Thẩm Dương Thạnh nắm chặt tay nói: “Nhịn, nhất định phải nhẫn nhịn. Trần Hùng đang nhắm đến bốn gia tộc lớn chúng ta. Cậu ta sẽ không kiêu ngạo được bao lâu, nhưng trước khi diễn ra cuộc tuyển cử Liên Minh Thương Mại, nhất định phải nhẫn nhịn.”
“Được rồi.”
Ông Hạc hít một hơi thật sâu nói: “Sau khi cuộc tuyển cử diễn ra nhất định phải đem Trần Hùng phân thành trăm mảnh, bốn gia tộc lớn chúng ta không phải dễ bị ức hiếp như vậy.”
Trong vòng nửa tháng, Triệu Bách Lãng gần như đã hoàn toàn đoán ra được tình hình hiện tại, Trần Hùng và Triệu Hiền Quyên không hề nói dối, vỏn vẹn chỉ trong một ngày, nhà họ Lưu đã hoàn toàn kết thúc.
Không chỉ có như vậy, tập đoàn Ngọc Thanh ở phía nam dùng thủ đoạn thu mua toàn bộ sản nghiệp của nhà họ Lưu ở phía Đông, bọn họ phải mất nửa tháng để tập đoàn Ngọc Thanh được thành lập có chỗ dựa vững chắc ở phía bắc.
Cùng thời điểm Tập đoàn Ngọc Thanh cũng giống như nhà họ Triệu đã ném ra một cành ô liu và mời tập đoàn Triệu Hoàng hợp tác để phát triển một dự án nghiên cứu khoa học hoàn toàn mới mà ban đầu vốn là của Tập đoàn Anh Mai.
Triệu Bách Lãng không ngốc, sau khi xác định xong chuyện này, ông ta chỉ có thể dựa theo yêu cầu của Triệu Hiền Quyên trục xuất Triệu Kim Bằng ra khỏi nhà họ Triệu đồng thời ông ta cũng giao lại tất cả quyền lợi trong tay ra để cho Triệu Xương phụ trách tất cả mọi chuyện ở nhà họ Triệu.
Về phía nhà họ Trần, theo thỏa thuận ban đầu, họ bồi thường ba mươi lăm nghìn tỷ cho nhà họ Triệu và không tiếp tục gây phiền phức cho nhà họ Triệu.
Cuộc khủng hoảng của nhà họ Triệu coi như là hoàn toàn được giải quyết.
Đồng thời trong nửa tháng qua, Trần Hùng đã không ngừng gia tăng nhân lực, phái bọn họ dồn toàn lực đi tìm kiếm tung tích của Nghiêm Hưng Đằng. Rốt cuộc sau hơn nửa tháng, bọn họ đã tìm được tung tích của Nghiêm Hưng Đằng.
Chiều hôm đó, Trần Hùng vừa ăn cơm tối trở về, Truy Phong đã ngay lập tức tìm tới anh: “Môn chủ, đã tìm ra Nghiêm Hưng Đằng.”
“Cái gì?” Trần Hùng ngẩn người ra, vẻ mặt kinh ngạc nhìn Truy Phong nói: “Tìm được rồi sao?”
“Đúng vậy, anh ta đang ở nhà họ Ông ở tỉnh Minh Diệu!”
“Nhà họ Ông ở tỉnh Minh Diệu?”
Truy Phong trả lời: “Nhà họ Ông là ở tỉnh Minh Diệu là gia tộc siêu giàu có chỉ sau nhà họ Liễu, một gia tộc giàu có bậc nhất ở đó. Đồng thời, họ cũng có địa vị không hề thấp trên khắp phía bắc, cũng có thể xếp thứ năm trong các gia đình hào tộc ở phía bắc. So với bốn gia tộc lớn ở tỉnh Minh Diệu, thậm chí nhà họ Ông có thể đè bẹp cả ba nhà họ Trần, Tiền, Mạnh. Đối với gia tộc lớn mạnh nhất là nhà họ Nhậm thì nhà họ Ông có thể nói là năm mươi năm mươi. Ngoài ra, gia chủ nhà họ Ông, Ông Đại Hùng đã được huấn luyện từ nhỏ, nghe nói khả năng chiến đấu của ông ta cũng có thể xếp thứ mười phương bắc, tương đối mạnh mẽ.”
“Mà năm đó, Ông Đại Hùng và gia chủ nhà họ Nghiêm, Nghiêm Vân là bạn tốt của nhau, trong một lần nhà họ Ông gặp khủng hoảng kinh tế suýt phá sản cũng chính là Nghiêm Vân đã hào phóng đóng góp tiền bạc đưa cho nhà họ Ông hàng chục nghìn tỷ đồng để giúp nhà họ Ông vượt qua khó khăn.”
“Sau đó, bọn họ đã ra một quyết định kết hôn.”
Trần Hùng kinh ngạc,hỏi: “Kết hôn cái gì chứ?”
Truy Phong trả lời: “Cuộc hôn nhân giữa Nghiêm Hưng Đằng và con gái Ông Đại Hùng, Ông Mộng Lan, bọn họ cố tình hợp tác cho đôi nam nữ này, muốn thân lại càng thêm thân.”
“Mà Nghiêm Hưng Đằng và Ông Mộng Lan vốn đã có mối quan hệ tốt đẹp với nhau từ lâu, vì vậy cuộc hôn nhân này đã thành công. Nếu nhà họ Nghiêm không xảy ra biến cố thì bọn họ đã nên kết hôn vào năm ngoái.”
Trần Hùng khẽ gật đầu, anh nhớ rõ có lần Nghiêm Hưng Đằng đã từng nói với anh rằng anh ta từ bé đã có vợ chưa cưới, khi đó Trần Hùng còn tưởng rằng ta đang nói đùa, nhưng không ngờ đây lại là sự thật.