Sắc mặt của Hắc Bạch Vô Thường vẫn hờ hững, cho tới giờ bọn họ vẫn chưa rõ tại sao Nhậm Thiên Thanh lại đưa ra quyết định như vậy.
“Tiến sĩ, tiến sĩ lăn ra đây cho tôi.”
Sau khi Trần Kỳ Lâm rống to, tiến sĩ với gương mặt hèn mọn hấp tấp chạy ra, tên này nghe lệnh mới xuất hiện, bình thường không thấy người đâu nhưng chỉ cần Trần Kỳ Lâm gọi một tiếng liền hiện ra trước mặt anh ta.
“Hề hề, cậu chủ!”
“Lấy nhện đỏ siêu cấp cho tôi, chủng loại có hiệu quả mạnh nhất.”
“Vâng, cậu chủ.”
Tiến sĩ biến mất một lúc, chẳng mấy chốc đã lấy ra một chiếc va li có mật mã. Vừa mở ra, bên trong là khí nitơ đặc biệt bảo vệ ống nghiệm màu đỏ, thứ được bảo quản là nhện đỏ siêu cấp.
Nhện đỏ này còn đỏ hơn máu tươi, nó óng ánh trong suốt, nhìn từ bên ngoài rất đẹp.
Nhậm Thiên Thanh tiến lên, cầm va li có mật mã chứa nhện đỏ, anh ta quan sát thứ bên trong, vẻ mặt trở nên nghiêm túc.
“Loại nhện đỏ siêu cấp này được tôi tổng hợp từ mười con nhện đỏ bình thường, hiệu quả khủng khiếp, một khi tiêm vào thì sức chiến đấu tăng ít nhất ba lần nhưng duy trì chỉ năm phút, sau đó, người dùng có thể chết.” Tiến sĩ giải thích dược tính của nhện đỏ, lúc nói chuyện, ông ta vênh vang như đang giới thiệu một tác phẩm nghệ thuật hoàn mỹ.
Nhậm Thiên Thanh hoàn toàn không nghe thấy lời nói của tiến sĩ mà trực tiếp đóng va li.
“Nói điều kiện thứ hai của anh.” Trần Kỳ Lâm vươn tay, gương mặt nở nụ cười nhìn Nhậm Thiên Thanh như sứ giả giấc mơ nhìn người theo đuổi giấc mơ và mời nói nguyện vọng thứ hai của mình.
“Tôi không muốn làm chó, tôi muốn làm người.”
Nhậm Thiên Thanh nói khiến những người ở đây khẽ giật mình, thậm chí rất nhiều người cũng cau mày, anh ta không chỉ rõ những người khác là chó mà đang xem thường việc làm bạn với bọn họ.
Trần Kỳ Lâm lại phát ra tiếng cười quái dị: “Ý gì?”
Nhậm Thiên Thanh nói: “Tôi bắt Trần Hùng cho anh, nếu tôi có thể chịu được dược tính của nhện đỏ và trở nên bất tử, tôi cần anh khôi phục nhà họ Trần, sau đó, tôi muốn trở thành người cung phụng của nhà họ Trần các anh, nhưng không phải quan hệ chủ tớ mà là hợp tác.”
“Cung phụng của nhà họ Trần!”
Trần Kỳ Lâm nheo mắt, quả thật cung phụng của nhà họ Trần có rất nhiều người, ví như người hầu bên người lão thái quân hay đội ngũ cực mạnh của một nhánh nhà họ Trần, Thập Nhị Kỵ nhà họ Trần đều được bọn họ cung phụng.
Loại người này không chỉ giới hạn ở miền bắc mà đến từ khắp cả nước, thậm chí siêu cao thủ ở nước ngoài. Thêm vào đó, nhóm người này mới là trụ cột chèo chồng một nhà họ Trần khổng lồ.
Từng người đều là cường giả chân chính, địa vị đỉnh cao ở nhà họ Trần có thể sánh vai Tam vương nhà họ Trần.
Quả nhiên Nhậm Thiên Thanh không phải người bình thường, bố cục của anh ta càng lớn hơn Hắc Bạch Vô Thường nên mới đồng ý đánh đổi tính mạng; thua thì cùng lắm chết, thắng lại trở thành cung phụng của nhà họ Trần, hẳn đó là mục đích chính.
Trong quá khứ, Nhậm Thiên Thanh chính là người cung phụng của nhà họ Nghiêm, anh ta biết rõ tầm quan trọng và sự tôn kính của cung phụng đối với một gia tộc. Vậy nên lần này, anh ta không tiếc bất cứ giá nào để trở thành người cung phụng của nhà họ Trần.
Tất cả mọi người đều chờ quyết định của Trần Kỳ Lâm. Bởi mời một cung phụng cho nhà họ Trần mà nói là một sự kiện lớn.
“Được, tôi đồng ý với anh.”
Trần Kỳ Lâm hoàn toàn không suy nghĩ quá lâu đã đồng ý, là người thừa kế hợp pháp hàng thứ nhất, anh ta có quyền này.