“Các người là ai, muốn làm gì, thả tôi sao?”
Trần Kỳ Lâm cười nhìn về phía bên Triệu Hiền Quyên, sau đó đi về phía bên kia.
“Cô… không biết tôi sao?”
“Anh… Anh là!”
Triệu Hiền Quyên mặt mũi hoảng sợ nhìn Trần Kỳ Lâm, cô cảm giác gương mặt này vô cùng quen thuộc, giống như đã gặp qua ở nơi nào rồi.
Rất nhanh, cô ấy đã kịp phản ứng lại: “Anh… anh à Trần Kỳ Lâm.”
"Ha ha ha, đúng, tôi chính là Trần Kỳ Lâm." Người Trần Kỳ Lâm khom xuống, hung hăng ngửi một cái trên mãi tóc của Triệu Hiền Quyên: “Để cho tôi thay cô giải hoặc được không?”
“Cô là Lâm Phương Nam đưa đến cho tôi, còn có một người bạn của cô tên là Ngọc Linh đúng không, nếu như tôi đoán không lầm, bây giờ cô ta đang nằm trên giường Trần Kỳ Lâm rồi.”
“Nghe nói cô và Trần Hùng là bạn tốt đúng không?”
Triệu Hiền Quyên trong lòng càng thêm hoảng sợ: “Anh, rốt cuộc anh muốn làm gì?”
“Ha ha ha!”
Trần Kỳ Lâm định xuống tay, Hắc Vô Thường lập tức đi về phía cậu ta: “Cậu chủ, tất cả mọi thứ đã chuẩn bị xong, chúng ta đã tìm về tất cả các cao thủ, mặt khác tiểu đội Kỳ Lân cũng đã chuẩn bị kỹ càng.”
"Hôm nay chỉ cần Trần Hùng có thể đến, chúng ta sẽ để cho anh ta đến được mà không về được.”
"Ha ha, rất tốt."
Trần Kỳ Lâm đột nhiên lấy ra một cái điện thoại di động, sau đó dùng tư thế chụp ảnh nhắm ngay vào Triệu Hiền Quyên: “Em gái nhỏ, đừng lộn xộn, tôi muốn cô quay một đoạn video để gửi cho Trần Hùng, anh ta là bạn tốt của cô, nhìn thấy cô bị tôi bắt anh ta nhất định sẽ đến cứu cô.”
Nói xong Trần Kỳ Lâm bấm quay video, mà Triệu Hiền Quyên đang ngồi ở trên ghế thì không ngừng giãy dụa, lớn tiếng hô: “Thả ta ra tên ngang ngược này, Trần Hùng, cậu đừng tới đây, nơi đây là cạm bẫy, cậu tuyệt đối đừng đến.”
"Phối hợp thật không tệ nha."
Quay xong đoạn video này xong, Trần Kỳ Lâm rất hài lòng bấm xem lại video, thưởng thức vô cùng.
"Ừm, không sai không sai."
Trần Kỳ Lâm ngoác miệng, giống như là vô cùng hài lòng với video mình quay được, sau đó cậu ta ngay lập tức tìm môt cao thủ hacker đến, công khai lên mạng nội bộ của Thanh Cảnh Môn phía Bắc.
Thanh Cảnh Môn phía bắc bên này thật sự có rất ít thời gian cần dùng đến máy tính, bình thường cũng chỉ là nhân viên văn phòng dùng mạng nội bộ để lưu trữ và chỉnh đốn tài liệu một chút, cho nên tường lửa của mạng nội bộ của họ cũng không được thiết kế tốt lắm.
Một hacker tùy tiện nào đó cũng có thể đơn giản hạ được mạng nội bộ của Thanh Cảnh Môn, chứ nói chi là cao thủ bên cạnh Trần Kỳ Lâm này.
"Đem đoạn video này, tạo thành một con virus rồi gửi qua cho tôi.”
Giọng Trần Kỳ Lâm tràn ngập từ tính, là tà ác như mọc bụi.
Tên này thật sự rất ngông cuồng, cậu ta bắt cóc bạn của môn chủ Thanh Cảnh Môn, không chỉ không che giấu bất kỳ cái gì, còn muốn náo loạn cho tất cả mọi người ở Thanh Cảnh Môn đều biết, đây chắc chắn là khiêu khích lớn nhất với Trần Hùng.
Cái này không khác gì một tên lưu manh cực hung ác cướp ngân hàng, không chỉ không đeo mặt nạ, còn gửi video mình cướp ngân hàng gửi cho trụ sở chính cục cảnh sát, cái này đúng là điên không có giới hạn.
Lúc này, ở tòa nhà tổng công ty Thanh Cảnh Môn phía bắc, các nhân viên văn phòng vẫn đang tiến hành làm việc như bình thường.
Nhưng mà gần như cùng một lúc, màn hình máy tính của họ đột nhiên đồng loạt lóe lên, sau đó một con nhện màu đỏ xuất hiện trên màn hình máy tính của họ.
Con nhện màu đỏ này quá giống thật, thậm chí còn có hiệu ứng 3D, trong lúc lơ đãng, thật giống như có một con nhện màu đỏ ở trên màn hình máy tính.
"A!"