Sau khi Bành Đại xong việc, Trần Hùng giống như là hổ không có răng, không đủ gây sợ hãi.
“Được rồi Ngài Minh, tôi ngày mai 11 liền sắp xếp người mang bọn họ tới.”
“Không.” Ngày Minh lại là lắc đầu nói: “Ngay bây giờ đi.”
“Ngay bây giờ ư?”
Phó Xuân Yến một mặt kinh ngạc: “Ngài Minh, mọi người mới vừa lặn lội đường xa tới, chẳng lẽ không cần nghỉ ngơi sao?”
“Kéo dài quá, cũng không phải một thói quen tốt.”
Ba giờ sáng, Khu ngoại ô thành phố Khánh An!
Bắt đầu từ hơn một tháng trước, Bành Đại bây giờ thành viên đã gia tăng đến hơn hai mươi người.
Mỗi ngày khi màn đêm buông xuống, lũ Cẩu trong trại sẽ nhiệt huyết cuồng hoan tiệc tùng.
Hưng phấn tiếng gầm gừ, tiếng gào thét, tiếng kêu thảm thiết cùng những âm thanh của những cuộc đấu đầy loạn lạc, xen lẫn thành một khúc nhạc rất có ma tính, không ngừng mà tại nơi này phát tiết.
Cuồng hoan từ màn đêm bắt đầu, cho tới khi bình minh kết thúc.
Thời gian trong hơn một tháng, Hoàng Phương đã đưa tới cho Trần Hùng hơn ba mươi người trong khu bị cô lập.
Sau đó trải qua những quy tắc để sinh tồn vô cùng tàn khốc, có tới gần một phần ba số người đều đã chết tại cái hoàn cảnh vô cùng tàn khốc như vậy.
Mà còn những người còn sót lại, toàn bộ đều là hạt giống tuyển thủ hàng đầu.
Trần Hùng tuyệt đối tự tin, đợi một thời gian nữa, nhóm người này nhất định có thể một lần nữa đứng trên đỉnh cao huy hoàng.
Lúc này, bên trong Bành Đại.
Lưu Trọng một quyền đem đầu một con Pitbull đập mạnh xuống, đây đã là con Pitbull thứ năm anh ta xử lý trong đêm nay.
Sau đó anh ta thở dài ra một hơi, lau sạch sẽ mồ hôi ở trên trán.
“Cả cái trại nuôi Pitbull này, làm sao chất lượng càng ngày càng kém thế, hiện tại những thứ này, ngay cả một quyền của tôi đều không nhận nổi.”
“Thật sự là không ra sao cả, lần trước Hoàng Phương nói muốn đưa vào một nhóm chó ngao Tây Tạng cùng sói đến đây, còn phải chờ bao lâu nữa hả?”
Trên thực tế, đó cũng không phải bởi vì trại nuôi chó chiến đấu chất lượng giảm xuống, mà là bởi vì từng người trong nhóm này, hiện tại đã mạnh lên rất nhiều.
Không chỉ là cảm giác mạnh mẽ đến mức không nhận ra, những người tiến lên cùng bọn họ đánh nhau cũng có cảm giác như vậy.
Bây giờ những con chó chiến đấu này, đã đối bọn họ mà nói thì không tạo được bất kỳ uy hiếp gì, cho nên bọn họ rất cần thiết muốn cho Hoàng Phương nhanh đưa sói cùng chó ngao Tây Tạng tới đây.
Thậm chí, đám người kia còn muốn để cho Hoàng Phương đưa tới cho bọn họ vài con hổ hoặc sư tử cũng được, đây thật là điên rồi!
Lúc này mới ba giờ sáng, từng nhóm người này liền ngồi ở bên cạnh khu nghỉ ngơi, uống rượu trắng, nhìn xem tầm khoảng mười người mới gia nhập kia tiếp tục cùng những con chó hung ác đại chiến.
“Cường ca, có lẽ chúng ta, phải học tập đại Lực ca thôi, tìm một chút việc vui khác vậy.”
Tưởng Môn Thần cầm theo một bình rượu trắng cùng Lưu Trọng đụng vào một cái, rồi nói.
Lưu Trọng lông mày lúc ấy liền nhíu lại, nói: “Vậy vẫn là được rồi, mục tiêu không giống nhau, Đại Lực là thuộc kiểu tuyển thủ trời sinh.”
“Chúng ta và những người này dù có cố gắng luyện tập, cũng không sánh nổi anh ta đâu.”
“Muốn tìm việc vui sao, được chúng ta đánh một trận thế nào?”
Tưởng Môn Thần trong nháy mắt tinh thần trở nên tỉnh táo, anh ta căn bản liền không có trả lời, liền cầm lấy bình rượu trắng trong tay hướng về phía trán của Lưu Trọng rồi đập lên.
Bành Lưu Trọng trong nháy mắt đưa tay ngăn cản một bình rượu trực tiếp đập tới này, mảnh vụn thủy tinh như ở ngay tại cánh tay anh ta vỡ vụn.
Nhưng mà anh ta lại cả người không việc gì, vung lên nắm đấm đánh tới hướng tới mặt của Tưởng Môn Thần.
Trong lều của chó, lại một lần vang lên khí thế ngất trời của trận đánh nhau.
Mà lúc này Trân Đại Lực cũng không có mặt trong trại chó, mà là ở ngay bên ngoài trại chó.
Hơn nửa tháng trước, Thẩm Đại Lực liền đối những cuộc đâu kia đã hoàn toàn mất đi hứng thú.
Sau đó anh ta liền để Hoàng Phương tìm tới cho anh ta một chiếc xe vận tải, xe hàng phía trước được bao kín bởi hai sợi xích to lớn.
Sau đó anh ta cả đêm liền kéo chiếc xe hàng nhỏ này, đi xung quanh trại chó, ở bên ngoài cỏ dại này mọc lan tràn trên đường, ép ra một lực rất sâu của vết tích bánh xel Mà ngay lúc này cả trại chó đều như vô cùng vui vẻ hòa thuận.
Xa như thế trên bầu trời đêm, có ánh đèn như đang chiếu tới.
Ngay sau đó, toàn bộ trại nuôi chó, vô số tiếng chó sủa vang vọng cả bầu trời đêm!