Hà Thái Trung đứng lên, vẻ đau đớn trong mắt đã biến mất, cả khuôn mặt cũng trở nên âm trầm.
“Thằng chết tiệt này, suýt chút nữa đã hại nhà họ Hà. Sau này sẽ nằm trên giường cả đời, tránh gây tai họa cho tao.”
Đương nhiên, Hà Thái Trung cũng cảm thấy đau lòng khi tự mình đánh gãy tay chân con trai, nhưng sự sợ hãi còn nhiều hơn.
Ở trong mắt Trần Hùng, Trương Văn Long chỉ là cái rắm, mà con mình lại dám chọc ghẹo vợ người ta.
Nếu lúc nãy ông chần chừ thêm mấy giây nữa, sợ là cả nhà họ Hà của mình cũng sẽ xong đời.
Người như ông đã có bốn con trai hai con gái, không biết có bao nhiêu đứa con riêng ở bên ngoài, loại bỏ đi một Hà Đại Quang cũng không phải chuyện lớn gì.
“Anh Long, chuyện này còn có đường lui không?”
Trương Văn Long châm một điếu xì gà, hít thật sâu một hơi, nói: “Vậy phải xem chính chú hành động thế nào!”
Lúc này, trong biệt thự nhà họ Lâm.
Đã hơn nửa ngày trôi qua, nhưng bên nhà họ Hà kia lại không có bất kỳ tin tức nào.
Trước đó, hai nhà đã kết thúc làm ăn, cấp dưới liên tục báo cáo tình hình làm ăn thua lỗ.
Lâm Danh Sơn đã tự mình gọi điện cho Hà Thái Trung, để xin lỗi đối phương.
Nhưng mà đối phương lại không chịu nhận điện thoại.
Đồng thời, ngay từ đầu bọn người Lâm Danh Sơn đã gửi gắm hi vọng vào Trương Gia Bảo, nghĩ là Trương Chí Khánh có thể đi van xin giúp nhà họ Lâm bọn họ
Người như ông đã có bốn con trai hai con gái, không biết có bao nhiêu đứa con riêng ở bên ngoài, loại bỏ đi một Hà Đại Quang cũng không phải chuyện lớn gì.
“Anh Long, chuyện này còn có đường lui không?”
Trương Văn Long châm một điếu xì gà, hít thật sâu một hơi, nói: “Vậy phải xem chính chú hành động thế nào!”
Lúc này, trong biệt thự nhà họ Lâm.
Đã hơn nửa ngày trôi qua, nhưng bên nhà họ Hà kia lại không có bất kỳ tin tức nào.
Trước đó, hai nhà đã kết thúc làm ăn, cấp dưới liên tục báo cáo tình hình làm ăn thua lỗ.
Lâm Danh Sơn đã tự mình gọi điện cho Hà Thái Trung, để xin lỗi đối phương.
Nhưng mà đối phương lại không chịu nhận điện thoại.
Đồng thời, ngay từ đầu bọn người Lâm Danh Sơn đã gửi gắm hi vọng vào Trương Gia Bảo, nghĩ là Trương Chí Khánh có thể đi van xin giúp nhà họ Lâm bọn họ
Nhưng mà, Trương Gia Bảo tự mình chạy về nhà cả buổi chiều, lại vẫn không có bất kỳ động tĩnh gì.
Trên thực tế, Trương Gia Bảo cũng chột dạ, anh ta biết cha mình vốn không có qua lại gì với Hà Thái Trung.
Ngoài miệng nói là nghe ngóng tin tức, nhưng trên thực tế là đang tìm đường chạy.
Trước đó, mình khoác lác khoe khoang quá nhiều, sau đó lại không hoàn thành được chuyện gì, anh ta cũng không muốn ở lại nơi này bị người của nhà họ Lâm trách móc.
Mắt thấy trời đã sắp tối, cả đám người nhà họ Lâm sốt ruột đến cơm cũng không muốn ăn.
“Ông chủ, ngài Trung xin gặp.”
Một bảo vệ của nhà họ Lâm nhanh chóng chạy vào.
“Ai?”
Lâm Danh Sơn giật mình một cái. “Chủ tịch tập đoàn Hồng Vân, Hà Thái Trung.”
Hà Thái Trung tới?
Lâm Danh Sơn giật mình một cái, ông ta đến để hỏi tội sao?
“Nhanh… Mau mời ngài ấy vào.”
“Không, tôi sẽ tự mình ra ngoài đón tiếp ngài Trung.”
Lâm Danh Sơn đứng dậy, một đám người nhà họ Lâm đi theo, nhanh chóng đi ra ngoài cửa biệt thự.
Bọn họ vừa đi đến cửa, đã thấy Hà Thái Trung dẫn theo một trợ lý vội vàng đi tới.
“Ông chủ Sơn, gần đây thân thể khỏe chứ?”
Hà Thái Trung vừa mới vào cửa đã nhiệt tình bắt tay Lâm Danh Sơn, thái độ này của ông ta làm Lâm Danh Sơn vô cùng bất ngờ.
“Ngài Trung, ông đây là?”
Lâm Danh Sơn không thể hiểu được thái độ này của Hà Thái Trung, vội vàng nói: “Ngài Trung, ông đến nhà họ Lâm chúng tôi thật sự giống như rồng đến nhà tôm vậy.”
“Cậu nhà không sao chứ? Chuyện ngày hôm nay là do nhà họ Lâm chúng tôi sai, tôi xin lỗi ông.”
“Ông chủ Sơn đừng nói như thế.”
Hà Thái Trung vội vàng nói: “Chuyện này là do thằng con trai chết tiệt của tôi sai, nó lại dám có ý đồ với cô Ngân, thật sự điếc không sợ súng mà.” %3D
“Lần này tôi tới chính là đến xin lỗi thay cho con trai của tôi. Hơn nữa xin ông chủ Sơn hãy khoan dung, đừng tính toán với thằng con trai chết tiệt của tôi.”
Nói xong, Hà Thái Trung lấy một chiếc hộp nhỏ từ trong tay trợ lý, đưa cho Lâm Danh Sơn.