Sau vài câu nói chuyện, Huỳnh Phong cúp điện thoại, nhìn Lâm Ngọc Ngân đầy phấn khích.
“Cô Ngân, xong rồi, người phụ trách của Nam Đô Phong Nhã gọi điện đến, nói rằng đã quyết định ký hợp đồng với tập đoàn Ngọc Thanh.”
“Có thật không.”
Lâm Ngọc Ngân gần như kêu lên vì phấn khích.
“Đúng vậy, lần này Tập đoàn Phi Vũ đã triệt để ngã xuống rồi, bọn họ lại còn dùng loại phụ nữ để tiện như Vương Hoa Thiến để gắn với thương hiệu mới Hạ Tuyết. Tôi e rằng ngay cả thương hiệu mới Hạ Tuyết này cơ hội được tung ra cũng không có.”
“Vì vậy, Nam Đô Phong Nhã đã trực tiếp chọn Ngọc Thanh.”
“Bên đó nói rồi, nếu cô bằng lòng, cô có thể đi ký kết với họ ngay bây giờ.”
“Đây thực sự là quá tốt rồi.”
Lâm Ngọc Ngân nắm chặt tay: “Anh Phong, không cần nói thêm gì nữa, chúng ta lập tức đến Nam Đô Phong Nhã.”
Vì vậy Lâm Ngọc Ngân và Huỳnh Phong đã chuẩn bị đầy đủ tư liệu và vội vàng chạy đến trụ sở của Nam Đô Phong Nhã.
Trụ sở chính của Nam Đô Phong Nhã không phải ở tỉnh Tam Giang, nên khi hợp đồng được ký kết thì đã là chiều hôm sau.
Lần này, Lâm Ngọc Ngân không chỉ giành được vị trí đề xuất của Nam Đô Phong Nhã.
Đồng thời, cô có cuộc trò chuyện vui vẻ với người phụ trách Nam Đô Phong Nhã, hai bên có thiện chí hợp tác lâu dài.
Ngoài ra, người phụ trách Nam Đô Phong Nhã đề nghị Lâm Ngọc Ngân tận dụng sự nổi tiếng của thương hiệu trực tuyến Ngọc Thanh để tung ra một thương hiệu ngoại tuyến.
Cách tiếp cận theo hai hướng này có thể một lần đặt nền móng cho thương hiệu Ngọc Thanh trong ngành thời trang ở miền Nam.
Và bên kia hứa rằng trong buổi họp báo của nhãn hàng Ngọc Thanh, Nam Đô Phong Nhã sẽ phải nhà báo chuyên môn tới đó.
Đến lúc đó, Nam Đô Phong Nhã sẽ phát hành một phần dành riêng để thông báo việc phát hành ngoại tuyến của thương hiệu Ngọc Thanh.
Đây chắc chắn là một tin tuyệt vời.
Lâm Ngọc Ngân không hề từ chối, sau khi trở về, cô đã thông báo cho toàn bộ tập đoàn Ngọc Thanh.
Toàn bộ dây chuyền đang chuẩn bị cho việc thành lập thương hiệu ngoại tuyến, và ba ngày sau, một cuộc họp báo về việc thành lập thương hiệu ngoại tuyến Ngọc Thanh sẽ được tổ chức
Thành phố Thiên Đường, trong phòng làm việc giám đốc của tòa nhà tập đoàn Phi Vũ.
“Chết tiệt!”
Sau khi biết được Nam Đô Phong Nhã đã trực tiếp ký hợp đồng với tập đoàn Ngọc Thanh mặc dù bọn họ đã hợp tác nhiều năm với Tập đoàn Phi Vũ.
Điền Phi Vũ vô cùng tức giận.
Phòng làm việc sang trọng bị anh ta điên cuồng đập phá, phẫn nộ đến cực điểm.
“Ông xã”
Vương Hoa Thiền đứng sang một bên với vẻ mặt kinh hãi, trong lòng cô ta hoảng hốt.
Đây là lần đầu tiên cô ta nhìn thấy Điền Phi Vũ điên cuồng tới như vậy.
“Con đĩ, đừng gọi tôi là ông xã.”
“Nhìn cô bây giờ cô thấy buồn nôn.”
Tất cả những hành vi sai trái trước đây của Vương Hoa Thiến giờ đã bùng nổ trên diễn đàn Nam Đô Phong Nhã.
Điền Phi Vũ chưa bao giờ nghĩ rằng người phụ nữ mà anh ta hết mực yêu thương lại thấp hèn và không biết xấu hổ như vậy.
Vương Hoa Thiến hoảng sợ: “Phi Vũ, đừng tin những chuyện nhảm nhí trên mạng.”
“Đây là do con đĩ Lâm Ngọc Ngân đang ác ý bôi nhọ em.”
“Căn bản không có những chuyện đó. Lý do tại sao em có thể vào Học viện Ivory và trở thành một giám đốc điều hành Gucci, tất cả là nhờ nỗ lực của em.”
“Em không quyến rũ người ta, cũng không lợi dụng cơ thể. Mỗi chỗ trên người em đều còn nguyên tem, em hoàn toàn không phẫu thuật thẩm mỹ.”
“Anh phải tin em, những thứ này là do bọn họ hãm hại em, ông xã, chúng ta thuê một luật sư và kiện Lâm Ngọc Ngân đi.”
Bup
Tuy nhiên, ngay sau khi lời nói của Vương Hoa Thiến rơi xuống, Điền Phi Vũ đã tát vào mặt cô ấy một cách giận dữ.
Ngay sau đó, một nửa khuôn mặt của Vương Hoa Thiến bị biến dạng.