Từ trận đại chiến trên núi với Hắc Ám đồ đằng vào hai năm trước, Thiên Vương điện chưa từng thất bại thảm hại như thế này.
Trong chớp mắt, Trần Hùng dường như trở lại hai năm trước đây, đó là đoạn hồi ức khiến cho người ta cả đời cũng không muốn nhớ lại, nó chính là một cơn ác mộng.
Khi ấy, Thiên Vương điện vẫn chưa có năm Thiên Vương và mười tám vị đại tướng, nhưng lúc đó có thể cùng Nghiêm Vu Tu và Đường Gia Huy kề vai sát cánh đâu chỉ là hai mươi ba con người.
Trong trận chiến ác liệt đó, trực tiếp giết chết hơn nửa số huynh đệ vào sinh ra tử của Trần Hùng, không chỉ như thế, hơn năm mươi cao thủ bị tổ chức Thiên Tội tiêu diệt hoàn toàn, cuối cùng cũng chỉ còn lại có bốn người.
Về phần tài sản bị tổn thất, đến tận bây giờ bọn họ vẫn không tính được con số cụ thể, điều này cũng không phải là do họ không thể tính được, mà do những con số đó quá khủng khiếp, căn bản không có người nào muốn tính ra con số cụ thể cả.
Lần này, cho dù so sánh giữa tổn thất lần này của Thiên Vương điện với hai năm trước đều không đáng được nhắc đến. Nhưng điều này khiến cho Trần Hùng cảm nhận được đây là một mối đe dọa to lớn.
"Nhất định phải nhổ cỏ tận gốc Bóng Đêm. Dạ Tu La phải chết"
Một lúc lâu sau, Trần Hùng cuối cùng cũng nói ra câu nói này, Thiết Diện và Đường Gia Huy chỉ chờ có thế.
Từ trước đến giờ Thiên Vương điện đều không phải kẻ hèn nhát, thứ gọi là "Quân tử trả thù mười năm không muộn" câu nói này ko thích hợp với Thiên Vương điện. Bóng Đêm đã khiến cho Thiên Vương điện bị lỗ nặng, vậy thì Thiên Vương điện cũng không thể tha cho bọn chúng qua lễ Giáng Sinh năm nay được.
Thiết Diện đem một phần tài liệu giao vào tay Trần Hùng, nói: "Bây giờ quyền lực của Bóng Đêm ở Thái Lan rất lớn, hơn nữa chúng ta không thể diệt cỏ tận gốc các gia tộc lớn có quan hệ với Bóng Đêm ở Thái Lan được."
“Cho nên, nếu muốn đánh, chúng ta phải cần có đủ hai điều kiện."
Trần Hùng gật đầu: "Việc thông minh nhất mà Dạ Tu La làm là đem Bóng Đêm ẩn núp trong bóng tối, anh ta biết bây giờ mà cứng đối cứng sẽ không phải là đối thủ của chúng ta, vì vậy mới lựa chọn phương pháp này."
"Hai năm nay, chính xác là Dạ Tu La đã thay đổi rồi, nhưng cho dù bọn chúng có ẩn núp thế nào đi chăng nữa cũng không thể dấu được của con mắt của thượng đế -tổ chức GPE."
Điều kiện thứ nhất mà theo như Thiết Diện nói là sẽ khai thác được tất cả căn cứ điểm của Bóng Đêm ở Thái Lan, sau đó nhắm vào nó mà nhổ cỏ tận gốc một cách triệt để.
Hơn nữa cả thế giới hiện nay, ngoại trừ phía chính phủ, duy nhất có năng lực có thể lấy ra thông tin về địa điểm ẩn núp của Bóng Đêm, chỉ có thể là tổ chức GPE thôi.
Ngay lúc này, Trần Hùng nhìn vào điện thoại, hít một hơi thật sâu, có thể nhìn ra anh đang dao động rồi.
Thử hỏi xem trên thế giới có boss nào khi bàn việc giao dịch với GPE mà vẫn giữ được sự bình tĩnh ôn hòa không? E là không một ai có thể làm được điều đó đâu.
Cuối cùng, Trần Hùng mở màn hình điện thoại ra, đăng nhập vào internet, sau đó dùng thân phận Điện chủ của Thiên Vương điện gửi cho GPE lời mời kết nối.
Rất nhanh, màn hình điện thoại của anh lập tức đen lại, vài giây sau, một con mắt như có ánh sáng lấp lánh của sao trời trên biển xuất hiện trên màn hình điện thoại.
"Xin chào, anh Trần Hùng, rất vui khi được phục vụ cho anh, hi vọng sự hợp tác lần này của chúng ta sẽ vô cùng vui vẻ."
"Vui vẻ?"
Trần Hùng cố nén xúc động muốn đập điện thoại, anh cũng không thèm nói nhiều với liên lạc viên của GPE, ai mẹ nó lại có thể cảm thấy vui vẻ khi hơp tác cùng GPE các người?
Anh đi thẳng vào vấn đề: "Tôi muốn biết vị trí tất các cứ điểm của Bóng Đêm, kể cả vị trí của Dạ Tu La."
Bên kia điện thoại nhân viên liên lạc của GPE giống như lần trước, yên lặng một lát, rồi nói: "Được, thưa anh."
"Trước mắt, Bóng Đêm có mười ba vị trí cứ điểm phân bố ở khắp mọi nơi trên Châu Á, trong đó có một số vị trí là ở nội địa Thái Lan, còn lại là ở bốn quốc gia khác của Châu Á."
"Nếu anh cần nắm rõ hơn về tất cả vị trí và thông tin của các cứ điểm, tổ chức GPE chúng tôi có thể nói thêm cho anh biết, giá cả phải chăng, chỉ cần anh chi trả khoảng năm trăm triệu đô la Mĩ là được."