Trên thực tế Bạch Mục Thương Long từ lúc được sinh ra đã có, tròng mắt của anh ta chính là như vậy. Mà cũng chính là bởi vì nguyên nhân này, anh ta ở ra từ ngay ngày được chào đời, liền bị mình cha mẹ mình từ bỏ một cách vô tình.
Lúc ấy cha mẹ anh ta dứt khoát vứt bỏ anh ta, có thể là bọn họ cho rằng Bạch Mục Thương Long bị mắc một loại bệnh tật cực kỳ nghiêm trọng bạch ở bên trong.
Nhưng sự thật chứng minh, Bạch Mục Thương Long căn bản không phải là bệnh, thị lực của anh ta không chỉ không có bị ảnh hưởng bởi bất kỳ điều gì, hơn nữa so với thị lực của người bình thường còn tốt hơn.
Nếu như là buổi tối, anh ta cũng có thể thấy rõ ràng cảnh vật dù khoảng cách rất xa.
Nhưng con mắt của anh ta tại sao lại bị như vậy, cho đến bây giờ, đều không cách nào có một cái giải thích khoa học hợp lý nào cả.
Thiên Vương điện rất nhiều người có hoàn cảnh giống như Trần Hùng, có một đoạn quá khứ cực kỳ bi thảm. Bạch Mục Thương Long, cũng giống như vậy, đây cũng là nguyên nhân đám người bọn họ tại sao lại tìm đến với nhau.
Đều có số phận giống nhau, bọn họ đều hiều sự khó khăn nên rất quý trọng tình cảm nhỏ nhoi này, cho nên ở Thiên Vương điện, thống hận nhất chính là phản đồ.
Bạch Mục Thương Long đã xông tới phía dưới cứ điểm tổ chức Bóng Đêm, tốc độ cực nhanh, làm cho những cao thủ khác của Thiên Vương điện cơ bản là không đuổi kịp anh ta.
Lúc này, Đường Gia Huy, Thiết Diện và Phật Ấn, ba người bọn họ từng người đã mang từng tốp nhỏ tiến vào trụ sở chính của tổ chức Bóng Đêm, cùng đối phương thưc hiện trận quyết chiến cuối cùng.
Coi như Châu Á bây giờ nổi danh đoàn lính đánh thuê và tổ chức sát thủ là đứng đầu thì những cao thủ này của tổ chức Bóng Đêm so với những cao thủ của các tổ chức khác, không thể nào biết được nó lỡn mạnh gấp bao nhiêu lần.
Cho nên, lần này Thiên Vương điện muốn hoàn toàn tiêu diệt trụ sở chính của tổ chức Bóng Đêm, thì phải bỏ ra một cái giá không nhỏ.
Hỗn chiến bắt đầu, toàn bộ cứ điểm của tổ chức Bóng Đêm cũng lâm vào một cảnh tàn sát khốc liệt.
Nhưng ngay lúc này, một hình bóng giống như gió lốc lướt qua, nhanh đến mức, như gió lớn cuốn mây tan biến ngay lập tức.
"Trời... đây là con người sao?"
Trong khoảnh khắc này, Thẩm Đại Lực cùng đám người Lưu Trọng dường như đồng thời đem máy quay phim nhắm ngay bên kia, cũng chính là nơi của Bạch Mục Thương Long.
Đây là lần đầu tiên đám người Thẩm Đại Lực thấy Bạch Mục Thương Long ra tay, trước đó bọn họ chỉ nhìn được lúc Phật Ấn và Đường Gia Huy ra tay, cũng đã cảm giác được thế giới quan không ngừng sụp đổ.
Mà bây giờ khi nhìn thấy thời điểm Bạch Mục Thương Long ra tay, bọn họ lại cảm thấy thế giới quan một lần nữa bị sụp đổ.
Lấy một địch trăm, lấy một địch nghìn.
Trước kia ở trong Hang Sói, Trần Hùng đã có nói qua cho bọn họ, trên cái thế giới toàn cao thủ cao cấp nhất này, làm gì có thể dễ dàng làm được lấy một địch nghìn, giống như những danh tướng ở thời kỳ tam quốc, sẽ có một người năng lực như vậy tồn tại ư?
Nhưng cho dù loại người như vậy thật sự tồn tại, để cho một người bình thường suy nghĩ đến những loại hình ảnh đó, nhất định bổ não cũng không tưởng tượng ra được.
Nhưng lúc này đám người Thẩm Đại Lực, hoàn toàn liền không cần bổ não ra, bởi vì một màn này, phát sinh một cách vô cùng chân thật ở ngay trước mắt của bọn họ.
Cái gì gọi là gió cuốn mây tan, chỉ sợ đó là lời giải thích tốt nhất.
Bạch Mục Thương Long không có vũ khí, nhưng quyền của anh ta chính là thứ vũ khí tốt nhất.
Ở xung quanh anh ta, cho dù bạn là cao thủ lính đánh thuê, hay là sát thủ cao cấp, hoặc giống như là cao thủ.
Không có khác nhau, không có bất kỳ khác biệt gì, toàn bộ đều là một quyền có thể chết người, thậm chí đám người Thẩm Đại Lực chính mắt chứng kiến một màn như vậy.
Mới rồi có một tên lính đánh thuê cao cấp có thể cùng Thiết Diện tranh tài tới mấy hiệp mà cũng không phân cao thấp được, nhưng đối với Bạch Mục Thương Long trước mặt, liền bị anh ta dùng một quyền liền đánh trúng ngực.
Một chút cũng không khoa trương, một quyền này liền trực tiếp đem lồng ngực của tên lính đánh thuê cao cấp này đánh cho bị thương.
"Mẹ nó anh ta thật sự kinh khủng."
Đám người Thẩm Đại Lực trợn tròn mắt mồm há hốc nhìn tất cả mọi việc đang diễn ra trước mắt.
Bọn họ đang tính toán, mình rốt cuộc phải cần bao nhiêu năm, mới có thể đạt tới loại trình độ như Bạch Mục Thương Long.
Trước Thẩm Đại Lực là người tự tin nhất Hang Sói, chính là thái độ ông đây có trình độ đệ nhất thiên hạ.
Nhưng Thẩm Đại Lực lúc này, chỉ có thể tiếp nhận thực tế, bởi vì anh ta cơ bản là không cách nào tính toán ra, anh ta rốt cuộc cần thời gian bao lâu, mới có thể đạt tới trình độ của Bạch Mục Thương Long.