Những nghệ sĩ này ngày thường đều có quan hệ không tệ với Phùng Tuyết, hơn nữa mấy người này cũng đều có ký hợp đồng với Ngọc Thanh, nhưng mà lúc này, hai người Trương Ánh lại không có bất kỳ câu trả lời nào với bọn họ, cứ thế bước nhanh ra khỏi cổng lớn của Minh Hạ.
Nhưng mà bọn họ vừa đi tới vị trí đại sảnh dưới lầu, từ bên ngoài, lại đột nhiên có một đám người xông vào.
Dẫn đầu lại là Lý Chiến Minh, mà phía sau cậu ta lại là bảy tám người đàn ông cường tráng mặc đồ màu đen.
"Chao ôi, đây không phải là ngôi sao lớn Phùng Tuyết và người đại diện của cô sao, định đi đâu mà lại sốt ruột như vậy?"
Giọng nói gàn dở chòng ghẹo của Lý Chiến Minh vang lên, tuy rằng giọng nói của cậu ta rất êm tai, nhưng mà những lời này lại làm cho người ta cảm giác da đầu tê dại.
"Lý Chiến Minh, sao anh lại ở chỗ này?"
Vẻ mặt Trương Ánh và Phùng Tuyết khiếp sợ nhìn Lý Chiến Minh đứng đối diện, cùng với một đám vệ sĩ phía sau cậu ta, rất rõ ràng, tên này đã sớm ở chỗ này chờ bọn họ, bằng không, cậu ta không có khả năng tới đây một cách trùng hợp như vậy.
"Tại sao tôi không thể ở đây được?"
Lý Chiến Minh mỉm cười nhún vai, sau đó nhìn về phía sau lưng Phùng Tuyết và Trương Ánh: "Cô có thể hỏi ông chủ của cô một chút, tại sao tôi lại ở chỗ này."
Hai người xoay người lại, liền thấy Đặng Kim Minh cười tủm tỉm đi về phía này, sau đó anh ta bước nhanh như chạy về phía Lý Chiến Minh, a dua nịnh nọt nói: "Anh Lý à, anh tới đây rồi, mau đi lên ngồi, phòng làm việc của anh, tôi đều đã thu dọn xong cả rồi.”
"Ý anh là sao?" Trương Ánh trừng mắt nhìn Đặng Kim Minh ở đằng kia: "Đặng Kim Minh, ông làm như vậy là có ý gì?”
"Ha ha ha."
Lý Chiến Minh cười ha ha: "Cô Ánh đại diện à, cô đây là đang giả vờ hồ đồ hả, thế này còn không rõ ràng sao, Minh Hạ sớm đã bị Tinh Tú chúng tôi mua lại với giá cao rồi.”
"Hơn nữa bây giờ bên Minh Hạ, do Lý Chiến Minh tôi đảm nhiệm vị trí chủ tịch."
"Cái gì... ”
Tuy rằng đã sớm đoán được một chút, nhưng sau khi những lời này từ trong miệng Lý Chiến Minh nói ra, vẫn khiến Trương Ánh và Phùng Tuyết như bị sét đánh.
Khó trách Đặng Kim Minh lại có thể đột nhiên giống như đã thay đổi thành người khác, thì ra, Tinh Tú đã sớm bỏ ra giá cao để mua lại Minh Hạ.
Hơn nữa có lẽ bọn họ đã đào xong cái hố này từ trước đó, chỉ chờ Phùng Tuyết và Trương Ánh nhảy vào bên trong mà thôi.
"Tất cả những chuyện này, đều do các người sắp đặt cả." Trương Ánh chỉ vào Đặng Kim Minh, nghiến răng nghiến lợi: "Đặng Kim Minh, tôi thật sự không ngờ ông lại không bằng súc vật như vậy.”
Lúc này Đặng Kim Minh mới biểu hiện ra một dáng vẻ cây ngay không sợ chết đứng, cười tủm tỉm nói: "Giá trị thị trường của Minh Hạ cũng chỉ khoảng ba trăm năm mươi tỷ mà thôi, vậy mà Tinh Tú người ta ra giá những bảy trăm tỷ để mua lại công ty của tôi, tôi không có lý do gì để cự tuyệt đâu.”
"Hai người nên ngoan ngoãn nghe lời đi, nếu như còn chống đối nữa, các người cũng không có được bánh thơm mà ăn đâu."
Mà Lý Chiến Minh ở một bên lại lạnh lùng nhìn về phía Phùng Tuyết bên này, lạnh giọng cười nói: "Chỉ là người phụ nữ đê tiện tuyến mười tám như cô mà cũng đòi đấu với Tinh Tú của tôi, muốn tranh sắc tranh tài với chị của tôi, mẹ nó cô đáng là cái thá gì chứ?”
"Muốn nổi tiếng đúng không, muốn hot lên à, ha ha, tôi có thể cam kết sau ba bộ phim này cô hot khắp từ nam ra bắc."
"Hơn nữa đây chỉ là khởi đầu thôi, ông chủ Kim Minh đã nói với tôi, cô và Minh Hạ tổng cộng ký hợp đồng năm năm, còn có hai năm nữa mới hết hạn đúng không, cô cứ yên tâm, tiếp theo đây tôi còn sắp xếp cho cô ba mươi bộ phim lớn như thế này nữa, tuyệt đối có thể làm cho cô còn hot hơn Aoi Sora."
Khắp cả đại sảnh đều vang vọng tiếng Lý Chiến Minh cười ha ha.
Trương Ánh tức giận không thể nuốt trôi nổi, xông lên liền đá một cái về phía Lý Chiến Minh.
Sắc mặt Lý Chiến Minh trắng bệch, ôm đũng quần của mình mà quỵ xuống, cảm giác đau đớn không thể nào chịu nổi.
"Đi thôi, Phùng Tuyết."
Trương Ánh lần thứ hai kéo Phùng Tuyết đi, bước nhanh ra phía bên ngoài, nhưng mà những vệ sĩ của Lý Chiến Minh mang đến lại đứng ra trước tiên vây quanh hai người lại.