Người đàn ông trẻ tuổi này chỉ tầm khoảng hơn ba mươi tuổi, nhưng trên người anh ta đã sớm mang một cỗ hơi thở của người bề trên.
Anh ta chính là Kiều Tiết Thanh, người trong gia tộc lớn nhất tỉnh Trung Nhã, đồng thời cũng là người thừa kế hàng thứ nhất của nhà họ Kiều danh giá quyền quý nhất miền Nam.
Kiều Tiết Thanh cũng có thể được coi là một người đàn ông rất góc cạnh, hơn nữa anh ta còn có chứng ưa sạch sẽ, vì thế nên trên người anh ta vẫn luôn không dính một hại bụi trần.
Đối với phụ nữ anh ta cũng có yêu cầu vô cùng nghiêm khắc như thế, anh ta hoàn toàn không giống những tên con nhà giàu ăn chơi trác táng trêu hoa ghẹo nguyệt khắp nơi kia mà còn hoàn toàn ngược lại, anh ta là một người vô cùng chung tình.
Nói tới đây, trên thế giới này có người phụ nữ nào có thể có nhận được sự ưu ái của Kiều Tiết Thanh thì người đó nhất định sẽ là một người phụ nữ vô cùng hạnh phúc.
Lúc này trong vườn hoa ngoại trừ Kiều Tiết Thanh ra thì bên cạnh anh ta còn có một người khác đang đứng nữa.
Đây là một người đàn nhìn vào thì trông có vẻ tuổi tác xấp xỉ Kiều Tiết Thanh, trên trán anh ta lấp lánh mồ hôi mịn, anh ta đang đeo một đôi mắt kính, nhìn vào thì trông có vẻ giống như một tên mọt sách khúm na khúm núm.
Người này chính là em trai của Kiều Tiết Thanh – Kiều Tiết Dũng.
Nhưng mà cậu ta chẳng qua cũng chỉ được coi như em trai cùng cha khác mẹ của Kiều Tiết Thanh mà thôi, cậu ta là do ông chủ của nhà họ Kiều – Kiều Tùng Châu năm đó ăn vụng cùng tình nhân bên ngoài sinh ra, cũng có thể nói Kiều Tiết Dũng này chính là con ngoài giá thú của Kiều Tùng Châu.
Lúc mới bắt đầu khi vợ hợp pháp của Kiều Tùng Châu vẫn còn sống thì Kiều Tiết Dũng tuyệt đối không được phép bước vào nhà họ Kiều nửa bước.
Nhưng mà sau này khi người vợ chính thức đó mất rồi, thêm vào đó Kiều Tùng Châu cũng trở thành ông chủ của nhà họ Kiều, vì thế nên đứa con ngoài giá thú Kiều Tiết Dũng này mới được đón về gia tộc, còn về phần mẹ của Kiều Tiết Dũng, bà ta lại lâm bệnh nặng không qua khỏi ngay năm mà Kiều Tiết Dũng được đón về nhà họ Kiều đó.
Mặc dù nói là quay về gia tộc, nhưng mà từ đầu tới cuối Kiều Tiết Dũng đều không thể thoát khỏi cái danh con ngoài giá thú này được.
Vì thế nên sau khi cậu ta quay về gia tộc thì cậu ta vẫn luôn không được đối xử tử tế, vì thế cho nên mãi đến bây giờ địa vị của cậu ta trong nhà họ Kiều vẫn vô cùng thấp, cho dù cậu làm bất cứ việc gì cũng đều vô cùng cẩn thận, cũng hao hết tâm tư tìm cách nịnh nọt người khác nhưng mà thành quả thu được hoàn toàn không khả quan.
Người sinh ra trong một gia tộc lớn như nhà họ Kiều này, vừa mới sinh ra thì cuọc đời đã được quyết định rồi.
Kiều Tiết Thanh vừa mới ra đời thì đã được định sẽ là một đứa con cưng của trời, mà Kiều Tiết Dũng về mặt danh nghĩa thì là cậu hai nhà họ Kiều, nhưng trên thực tế thì cũng chỉ là một kẻ đáng thương mà thôi.
“Đám hoa này đẹp không?” Kiều Tiết Thanh vừa dùng vòi hoa sen tưới nước cho những bông hoa trong chậy vừa hỏi Kiều Tiết Dũng đang đứng bên cạnh mình.
“Đẹp.” Kiều Tiết Dũng chỉ vào những bông hoa đang nở rộ trước mặt mình, cậu ta bắt đầu thao thao bất tuyệt nói: “Anh cả, loài hoa bây giờ anh đang tưới là một gốc Quân Tử Lan thuộc loại thực vật thân thảo, chủ yếu nở vào mùa đông, sẽ nở rộ vào trước dịp tết nguyên đán và Tết Âm lịch, nhiệt độ sinh trưởng thích hợp là khoảng 15 – 25 độ C, một khi nhiệt độ xuống thấp hơn 5 độ C thì chúng nó sẽ dừng sinh trưởng, loài hoa này được đánh giá khá cao về mặt thường thức.”
“Mà gốc hoa mẫu đơn bên cạnh được gieo trồng khá nhiều ở khu vực dãy Daba Mountains, mẫu đơn được coi như là một trong những loài hoa thân gỗ quý giá nhất của nước ta, hoa đẹp động lòng người, được ưu ái đặt cho danh hiệu là vua của những loài hoa, từ trước tới nay nó đều được người ta coi như biểu tượng của sự phú quý cát tường, phồn vinh thịnh vượng. Hoa mẫu đơn có rất nhiều màu sắc, có màu hồng phấn, có màu đỏ, có màu trắng...”
“Còn có chậu hoa thủy tiên bên kia nữa, nó là...”
Miệng lưỡi Kiều Tiết Dũng lúc này giống như một chiếc súng máy, cậu ta thao thao bất tuyệt giảng giải hết một lượt về toàn bộ mười mấy loại hoa được trồng trong nhà hoa, có thể nhận ra được trước đó cậu ta đã làm tốt công tác chuẩn bị, cậu ta đã học thuộc tất cả những thứ đó làu làu.
“Anh cả, những loại hoa này đều nở vào mùa xuân tháng ba, hơn nữa còn có không ít loại hoàn toàn không thích hợp sinh trưởng ở miền Nam, nhưng anh cả lại có thể khiến cho bọn chúng nở hoa vào tiết trời tháng chín, những chậu hoa này còn tranh nhau khoe sắc, anh cả, anh thật sự là một người khiến người khác phải bái phục.”
“Ha ha ha.”
Trong nhà hoa vang lên tiếng cười ha ha ha thật to của Kiều Tiết Thanh, anh ta đột nhiên vỗ một cái thật mạnh lên bả vai Kiều Tiết Dũng.
“Khoảng thời gian này cha bảo anh ra nước ngoài bàn một dự án, vẫn luôn không có ở đây, vì thế nên anh mới đặc biệt nhờ em tới đây chăm sóc đám hoa cỏ này giúp anh, vốn dĩ anh còn nghĩ rằng em sẽ làm chúng nó chết không ít, nhưng mà anh thật sự không tưởng tượng được em vậy mà lại có thể nuôi sống toàn bộ bọn chúng.”