“Nhưng một vài thiên tài từ khi sinh ra đã có thiên phú hơn người thì không cần thi đấu để tranh giành đan dược, đan dược và công pháp của bọn họ đều là tốt nhất, việc bọn họ phải làm chính là đột phá, đột phá và đột phá, Mộ Dung Thiên
ở nhà Mộ Dung chính là như thế”.
Nếu không được cung cấp liên tục đan dược phẩm chất tốt và công pháp mạnh mẽ, sao Mộ Dung Thiên có thể ngưng tụ phách nguyệt, đột phá tới cảnh giới Anh Phách Tẩy Phàm ở tuổi mười tám, vượt qua biết bao nhiêu con cháu nhà Mộ Dung khác được. Tất cả những điều này ngoài vì Mộ Dung Thiên có thiên phú trác tuyệt thì cũng không thể thiếu đan dược và công pháp.
Diệp Vô Khuyết cảm nhận nhiệt độ của đan dược màu đỏ trong lòng bàn tay, suy nghĩ trong lòng như nước chảy, mười năm trước, đãi ngộ của hẳn còn tốt hơn cả Mộ Dung Thiên, nhưng từ khi hắn lựa chọn đè nén cảnh giới, tất cả mọi thứ đều đã biến mất. Nếu không nhờ Mộ Dung Trường Thanh thì mười năm qua, thậm chí Diệp Vô Khuyết còn không có cơ hội có được đan Dung Linh và đan Khí Huyết.
Trước giờ chưa từng có ai thương hại một kẻ vô dụng cả.
“Phẩm chất thế này, ít nhất phẩm cấp của viên đan dược này phải là nhị phẩm thượng cấp, thậm chí có thể là tam phẩm hạ cấp”.
Diệp Vô Khuyết quan sát viên đan dược trong tay một cách tỉ mỉ, hắn không phải luyện đan sư nên cũng không hiểu biết quá nhiều về cấp bậc của đan dược.
Nhưng điều này cũng không cản trở hẳn đưa ra đánh giá đại khái, nếu đây thật sự là đan dược tam phẩm nâng cao. nguyên lực thì chuyến đi này của hắn có thu hoạch lớn rồi!
Vì dù là Mộ Dung Thiên ở nhà Mộ Dung cũng chỉ được sử dụng đan dược tốt nhất là nhất phẩm thượng cấp và nhị phẩm hạ cấp.
“Đây là đan dược tam phẩm hạ cấp, Nhân Cấp Bạo Linh Đan".
Giọng nói khẳng định của Không vang lên trong đầu Diệp Vô Khuyết.
“ð? Không, ngươi còn có hiểu biết về đan dược nữa à?”
“Ừm, dường như trong trí nhớ còn lại có một phần hình ảnh của đan dược, dù ta đã quên cách luyện đan chế thuốc, nhưng vẫn có khả năng phân biệt đan dược”.
Diệp Vô Khuyết thấy ngạc nhiên vì năng lực này của Không, hắn không khỏi hơi mừng rỡ, sau này nếu cần đan dược gì thì cứ hỏi Không, y chắc chăn là một quyển bách khoa toàn thư đan dược sống.
Việc này không khỏi khiến Diệp Vô Khuyết càng tò mò, rốt cuộc trước kia Không là một tồn tại như thế nào.
“Nhân Cấp Bạo Linh Đan, hiệu quả của viên đan dược này là gì? Có thể nâng cao nguyên lực trong cơ thể không?”
Diệp Vô Khuyết hỏi ra vấn đề mấu chốt nhất.
Nghe thấy câu hỏi của Diệp Vô Khuyết, dường như Không thoáng khựng lại một lúc rồi mới chậm rãi nói: “Nhân Cấp Bạo Linh Đan, tam phẩm hạ cấp, hiệu quả của nó chỉ có một chính là tăng ba cấp bậc nguyên lực trong cơ thể người sử dụng, giới hạn ở tu sĩ cảnh giới Đoàn Thể”.
Không vừa nói xong, Diệp Vô Khuyết lập tức kinh ngạc vô cùng!
“Ý ngươi là nếu ta ăn viên đan dược này, chiến khí Thánh Đạo trong cơ thể ta có thể lập tức tăng lên ba cấp bậc sao?”
“Trên lý thuyết là vậy”. “Có ý gì?” Câu trả lời của Không không dứt khoát như trong tưởng tượng, khiến Diệp Vô Khuyết hơi khó hiểu.
“Trên đời này không có sức mạnh nào tự nhiên mà có. được, giống như việc ngươi phải trả giá mười năm để ngưng tụ bản nguyên Đấu Chiến Thánh Pháp. Dù Nhân Cấp Bạo Linh Đan này có thể giúp nguyên lực của ngươi tăng lên, nhưng phải có một điều kiện”.
“Điều kiện gì?”
Câu nói của Không cũng không khiến Diệp Vô Khuyết chần chừ chút nào.
Không không trả lời trực tiếp vấn đề của Diệp Vô Khuyết mà chậm rãi nói: “Tu sĩ cảnh giới Đoàn Thể muốn nâng cao tu vi thì nhất định phải rèn luyện được toàn bộ Da, Thịt, Gân, Cốt, Tuỷ, cuối cùng đạt tới Đoàn Thể đại viên mãn, nguyên lực và khí huyết hoà làm một, mới có tư cách đột phá cảnh giới Tẩy Phàm”.
“Nhưng con đường tu luyện chú trọng trình tự, không có. đường tắt để đi, dù có thì chắc chắn cũng phải trả giá đắt, trong đó còn có nguy hiểm không nhỏ. Mà sự tồn tại của Nhân Cấp Bạo Linh Đan này chính là một con đường tắt của cảnh giới Đoàn Thể, không cần rèn luyện thân thể và khí huyết, chỉ cần một viên đan dược nho nhỏ đã tăng lên ba cấp bậc. Nếu thật sự đơn giản như thế thì đã không có câu Thiên Đạo đền đáp người siêng năng rồi”.
“Năm cảnh giới Đoàn Thể lớn Da, Thịt, Gân, Cốt, Tuỷ là năm cửa ải tu sĩ nhất định phải vượt qua. Mỗi lần đột phá đều sẽ đi đôi với một trận đau đớn dữ dội, vượt qua được thì thăng cấp thành công, không thể vượt qua nhẹ thì tổn thương gân mạch, nặng thì trở thành một kẻ vô dụng. Cho nên tu luyện phải tiến hành tuần tự, từng bước từng bước, mà Nhân Cấp Bạo Linh Đan trực tiếp tăng lên tận ba cấp bậc. Nói cách khác lúc này ngươi là Đoàn Thể tầng sáu Luyện Gân đại thành, nếu ăn viên đan dược này vào sẽ có thể trở thành Đoàn Thể tầng chín Luyện Tuỷ tiểu thành, nhưng tăng liên tục ba cấp bậc, từ Luyện Cốt đại thành đến Luyện Tuỷ tiểu thành, đau đớn và nguy hiểm mà ngươi sẽ gặp phải lớn đến mức nào?”
Diệp Vô Khuyết im lặng lắng nghe Không nói hết, theo lời Không nói, sắc mặt hắn dần trở nên nghiêm túc, nhưng Không lại cảm thấy Diệp Vô Khuyết không hề sợ hãi chút nào.
“Uống Nhân Cấp Bạo Linh Đan này có năm phần cơ hội đột phá thành công và năm phần khả năng tự nổ mà chết.
Đây là đang cược băng mạng sống của mình!”
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!