“Sủa tiếng chó thì thôi cũng được”.
Thương Chính lạnh lùng nói.
“Nhưng Kiều Doanh làm ăn chung với anh thì anh đừng bắt nạt cô ấy, giờ cô ấy không chỉ có một mình đâu”.
Trần Á Quân không biết Thương Chính có biết chuyện mình tỏ tình với Kiều Doanh rồi đòi ngủ với cô hay không.
Nếu biết thì chắc sẽ gây thù kết oán với anh ta ngay.
“Làm như tôi ăn thịt cô ấy không bằng”, Trần Á Quân lẩm bẩm một câu rồi đen mặt bỏ đi.
Lúc đi, trông anh ta rất thê thảm và nhếch nhác.
Trên đường về, Kiều Doanh muốn hỏi Thương Chính về các mối quan hệ của anh.
Nhưng sau khi suy nghĩ, cô lại thôi.
Cô cảm kích nói: “Thương Chính, ban nãy cảm ơn anh đã nój đỡ cho tôi trước mặt Thương Chính”.
Thương Chính: “Tôi chỉ thấy hắn ngứa mẳt thôi”.
“Dù thế nào thì anh cũng đã giúp tôi, cảm ơn nhé”, Kiều Doanh cũng không để tâm lý do thật sự anh giúp mình là gì.
Cô lấy điện thoại ra nhắn tin cho Tống Vi, nhưng cô ấy không nhắn lại.
Nếu là trước kia, cô sẽ nghĩ là Tống Vi bận trông con nên mới không trả lời.
Nhưng từ hôm qua đến giờ, cô đã gửi cho cô ấy rất nhiều tin nhắn mà không nhận lại được hồi âm.
Lẽ nào Tống VI ốm rồi?
Hay đã có chuyện gì khác?
Cô thật sự lo lẳng cho cô bạn thân của mình.
Cô phải gọi điện hỏi mới được.
Nhưng cô gọi năm cuộc mà không ai bắt máy.
Kiều Doanh bắt đầu thấy nóng ruột, cô có nên đến nhà Tống Vi xem thử không nhỉ?
“Cô không định hỏi gì tôi à?”, lúc này, Thương Chính chợt lên tiếng.
Kiều Doanh ngoảnh sang rồi nhìn anh: “Hỏi gì cơ?”
“Ví dụ như chuyện ở khách sạn ban nãy”, Thương Chính cũng nhìn cô.
“Anh chẳng bảo đó là bạn của bạn anh nể mặt anh còn gì, tôi có gì để hỏi nữa đâu?”
Nếu đúng là lý do này thì cô cần gì hỏi nhiều nữa.
Còn nếu không phải, mà anh đang có chuyện giấu giếm thì cô có hỏi cũng không hỏi được gì.
Vì thế, cô quyết định im lặng.
Thương Chính ừm một tiếng rồi không nói gì nữa.
Mối quan hệ ở chung kiểu này khiến anh thấy không mệt, anh lấy điện thoại mở hòm thư rồi mớ một văn bản.
Còn Kiều Doanh tiếp tục gọi cho Tống Vi.
Hai người ngồi chung xe mà không nói với nhau câu nào.
Sau khi về căn nhà thuê, Thương Chính vẫn không thể quen với không gian chật hẹp ở đây.
Nhưng anh không còn bài xích như tối qua nữa.
Song, tối qua nằm trên sofa khiến anh rất khó chịu, điều này đã ảnh hưởng đến chất lượng giấc ngủ.
Sợ hôm nay lại mất ngủ tiếp, nhân lúc Kiều Doanh đi tắm, Thương Chính đã tập thế dục một lát trong phòng khách.
Kiều Doanh tắm mất nửa tiếng, anh cũng tập ngần ấy thời gian.
Kiều Doanh cũng thích tập luyện thể thao, tắm xong đi ra thấy thế thì đếm.
Thương Chính đã chống đẩy 120 cái và bật nhảy 120 cái.
Anh làm liền một mạch mà không nghỉ chút nào.
Thể lực khoẻ quá nhỉ?
Hơn nữa, áo của anh cũng đã thấm mồ hôi, từng cơ bắp trên cánh tay nổi lên cũng đã lấm tấm mồ hôi.
Chắc hẳn anh không chỉ tập hai bài
này.
Khoẻ phết đấy chứ đùa!
Thấy anh đứng dậy, Kiều Doanh thấy hơi ngại nên vội hỏi: “Anh thích thể thao à?”
“Tối qua ngủ không ngon”, Thương Chính lau mồ hôi: “Vận động một chút cho dễ ngủ”.
Kiều Doanh nhìn sofa: “Anh không ngủ quen trên sofa hả, hay tôi nhường giường cho anh nhé?”
“Thôi”, Thương Chính nói ngay: “Phòng khách có muỗi, buổi tối vo ve ghê lắm, cô có cách gì không?”
Kiều Doanh ngâm nghĩ: “Trước khi ngủ, tôi sẽ thắp hương đuổi muỗi cho anh, nhà thuê nên điều kiện hơi kém, cũng không có rèm nên mới có muỗi”.
“Nhưng”, cô nói tiếp: “Vài hôm nữa là tôi lấy nhà rồi, chờ sửa sang xong thì chúng ta chuyến đến nhà mới”.
“Cô mua nhà rồi ư?”, Thương Chính hỏi.
Kiều Doanh ừm một tiếng: “Mua trả góp, mỗi tháng phải trả hơn mười nghìn”.
Thương Chính hỏi tiếp: “Nhà kiểu gì?”
“Nhà nhỏ thôi, nhưng được cái điều kiện hơn chỗ này”.
Giá nhà ớ Bằng Thành thì dù chỉ là một căn nhỏ cũng phải vài triệu.
Còn nếu nhà thủ phủ ba tầng thì còn đắt nữa.
Kiều Doanh sống ở tầng thấp nhất của xã hội mà cũng mua được nhà ở đây, điều này khiến Thương Chính hơi ngạc nhiên.
Anh nói: “Tôi đã tìm được việc mới rồi, chờ lấy lương xong, tôi sẽ trích một phần đưa cô”.
Kiều Doanh không nói gì.
Giờ họ là vợ chồng hợp pháp, nếu anh chịu gánh vác chút kinh tế thì cô sẽ không từ chối.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!