Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Đỉnh Cao Phú Quý Trình Uyên Full

Chương 103.

Đợi Bạch Sĩ Phan đi rồi, Trình Uyên vẫn cảm thấy đi gặp.

ông cụ Bạch cũng không sao, dù sao thân phận Chủ tịch Tuấn Phong của anh cũng không thể giữ bí mật mãi, hơn nữa thật ra giữ bí mật với ông cụ Bạch cũng không có ý nghĩa gì.

“Liên lạc cho nhà họ Bạch giúp tôi, cứ n¡ Im lặng suy nghĩ một lát, anh nói với Vương Tử Yên: “Ngày mốt tôi đến nhà họ Bạch” Vương Tử Yên gật đầu.

Trình Uyên thấy cô ta không hăng hái lắm, vì thế lúc Vương Tử Yên xoay người muốn ra ngoài thì lên tiếng: “Trợ lý Vương” Vương Tử Yên đứng lại.

“Thái Tập Côn không tìm đến cô nữa chứ?” Trình Uyên hỏi.

Vương Tử Yên quay đầu lại cười nói: “Không có, mẹ tôi gọi điện thoại nói anh ta bị nhốt vào bệnh viện tâm thần rồi” “À, không có việc gì nữa, cô đi đi” Trình Uyên nói.

Vương Tử Yên trả lời một tiếng rồi đi ra ngoài, nhưng Trình Uyên cứ cảm thấy cô ta có chuyện gì đó, bóng lưng cũng có vẻ rất cô đơn.

Cả hôm nay Vương Tử Yên đều không tập trung, Trình Uyên cũng vô ý thấy cô ta thất thần mấy lần, như trong lòng thật sự có chuyện gì vậy.

Có thể chắc chắn Vương Tử Yên không thích Thái Tập Côn, cho nên sẽ không vì anh ta mà bị gì, vậy khả năng duy nhất bây giờ là…

Giữa trưa, Trình Uyên gọi điện thoại cho Vương Tử Yên: “Trợ lý Vương, cô tới bãi đỗ xe một chuyến” Vương Tử Yên đến bãi đỗ xe, Trình Uyên bèn kêu cô ta lên xe.

Ngồi vào xe, Vương Tử Yên khó hiểu hỏi: “Chủ tịch, chúng ta đi đâu thế?” Trình Uyên cười nói: “Lát nữa đến rồi cô sẽ biết thôi.” Khởi động xe đi tới điểm đến.

Trên xe, Vương Tử Yên vẫn đang thất thần suy nghĩ chuyện gì đó, Trình Uyên cũng không quấy rầy cô ta, cuối cùng nửa tiếng sau Vương Tử Yên mới chợt hiểu ra: “Chủ tịch, anh là muốn đi…?” Ô tô dừng lại ở xã Liên Hoa, Trình Uyên hỏi: “Nhà cô đi thế nào?” Vương Tử Yên ngơ ngác mất một lúc.

Nhà cô ta ở thôn Thành Trung của xã Liên Hoa, trong nhà có một cái sân nhỏ, nếu miếng đất này quy hoạch có lẽ sẽ nhận được khoản tiền bồi thường không tệ, nhưng dường như xã cũng không định động vào miếng đất này.

Lúc này có rất nhiều người vây quanh nhà Vương Tử Yên.

Lúc Vương Tử Yên dân Trình Uyên đi đến cửa nhà, sắc mặt lập tức trở nên tái nhợt, đôi tay trắng nõn siết chặt lại, giống như muốn cắm móng tay màu hồng phấn vào sâu trong da thịt vậy.

Trình Uyên đi đến bên cạnh cô ta, võ nhẹ lên bả vai cô ta nói: “Đi vào thôi, nên đối mặt thì vẫn phải đối mặt” “Ừm!” Vương Tử Yên cắn đôi môi đỏ mọng, nhẹ nhàng lên tiếng.

Trong sân, ba mẹ và em trai Vương Tử Yên bị một đám người để tóc húi cua vây quanh, mấy người này vừa nhìn đã biết không phải người đứng đản gì, kẻ cầm đầu bọn họ là một gã đàn ông trung niên năm mươi mấy tuổi.

Gã đàn ông trung niên tên Thái Lâm, chính là ba của Thái Tập Côn.

“Ông chủ Thái, ông thư thả thêm mấy ngày được không?” Ba Vương Tử Yên – Vương Thành ôm tay thành quyền cầu xin Thái Lâm, nhìn dáng vẻ chỉ thiếu điều quỳ xuống trước mặt gã ta thôi.

Vẻ mặt Thái Lâm cực kỳ lạnh lẽo, có thể thấy gã ta đang rất tức giận: “Thư thả mấy ngày? Con mẹ nó tôi đã thư thả cho ông mấy năm rồi? Nếu không phải ông đồng ý gả con gái cho con tôi, ông đây đã đòi ông trả tiền từ lâu rồi, nhưng bây giờ thì sao?” “Con gái ông cứ đòi huỷ hôn, lại còn chọc giận con trai tôi đến có chướng ngại về tinh thần, ông nói xem tôi thư thả ông kiểu gì đây?” Nghe vậy, Vương Thành nói: “Đều do đứa con gái không biết nghe lời của tôi làm hại, ông chủ Thái cứ yên tâm, đợi nó về rồi, tôi nhất định sẽ đánh gãy chân nó. Nhưng số tiền này…

Mẹ của Vương Tử Yên – Tôn Hân cũng vội nói: “Ông chủ Thái, ông châm chước một chút đi, bây giờ chúng tôi thật sự không có tiền mà” Thái Lâm thở dài, do dự nói: “Thật ra ông Vương à, tôi cũng không phải không nể mặt, thôi thì tôi chỉ cho ông một cách nhé” “Ông cứ nói” Nghe vậy, Vương Thành như thấy được hy vọng.

Thái Lâm nặng nề nói: “Con trai tôi là mắc bệnh vì con gái ông, ông nói xem con gái ông có nên chịu trách nhiệm một chút không?” “Việc này..” “Như vậy đi, tôi cũng không làm khó dễ ông, chúng ta cứ dựa theo giao hẹn lúc trước, chỉ cần con gái ông lấy con trai tôi, vậy khoản nợ này của chúng ta vẫn có thể xí xoá như trước.

“Cái gì?” Nghe vậy, Vương Thành và Tôn Hân đều ngây người.

Phải biết rằng bây giờ Thái Tập Côn đang bị chướng ngại tinh thần đó, nói một cách khác là bị bệnh tâm thần, bậc làm cha mẹ trên đời ai lại muốn cho con mình lấy một người bị bệnh tâm thần chứ? Vậy chẳng phải sẽ hại cả đời con gái mình sao? Hơn nữa Vương Tử Yên còn xuất sắc như thế.

Nhưng sự thật vẫn luôn rất tàn khốc, đặc biệt là trong.

thôn xã nhỏ thế này, rất nhiều người vẫn còn giữ tư tưởng trọng nam khinh nữ.

Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận