CHƯƠNG 617: TOÀN THỂ XIN LỖI
Hửm?
Lông mày của Phác Hải Thịnh nhướn lên, không tiếp tục phí lời, sải bước đi về phía hai người.
“Bụp!”
Mắt thấy Phác Hải Thịnh đi tới, hai người đó mặt mày uất ức, cuối cùng cũng không hẹn mà cùng quỳ xuống.
“Tách tách tách…”
Âm thanh chụp ảnh của điện thoại lại vang lên, một màn này được rất nhiều tay đua nước H và khán giả ở đây chụp lại.
“Xin lỗi, anh Trần!”
Ở trong từng tiếng chụp ảnh, dưới tiền đề không ít người cầm điện thoại quay video, Phác Xương Tuấn nhắm nghiền mắt, sau đó mở mắt ra, ngẩng đầu, ngước nhìn Trần Dật Thần ở trước người, uất nghẹn xin lỗi.
“Bụp!”
Lời vừa dứt, cơ thể của anh ta bò rạp trên đất, trán và mặt đất tiếp tục thân mật một lần.
Dập đầu.
Trong cuộc đời của anh ta lần đầu tiên dập đầu với người ngoài tổ tiên của gia tộc, hơn nữa là với người của nước H!
“Xin lỗi!”
“Bụp bụp bụp…”
Với việc dẫn đầu này của Phác Xương Tuấn, những tay đua của Cao Ly kia, cũng chỉ đành vứt bỏ cái gọi là tôn nghiêm, lũ lượt dập đầu xin lỗi.
“Tôi không có bảo các người xin lỗi tôi, mà là xin lỗi nước H và người dân nước H vì những lời nói không biết suy nghĩ trước đó!”
Nhìn thấy một màn này, Trần Dật Thần mở miệng, giọng điệu tuy bình tĩnh, nhưng tất cả mọi người đều có thể cảm nhận được sự cường thế của anh— lỗi xin lỗi của đám người Phác Xương Tuấn, chưa có thể khiến anh hài lòng!
“Hừm…”
Ngay sau đó, bao gồm cả Phác Xương Tuấn, tất cả tay đua của Cao Ly đều ngây ngốc.
Bọn họ không có ngờ, đều vứt bỏ tôn nghiêm, chấp nhận nỗi nhục này rồi, Trần Dật Thần vẫn còn không hài lòng!
“Tôi vì những lời nói thiếu suy nghĩ trước đó, xin lỗi nước H và người dân của nước H!”
Chốc lát sau, ở trong sự chờ đợi của mọi người, Phác Xương Tuấn đã mở miệng, anh ta dựa theo ý của Trần Dật Thần, nói xin lỗi lần nữa.
“Chúng tôi xin lỗi nước H và người dân của nước H.”
Dưới sự dẫn dắt của lời mở màn này của Phác Xương Tuấn, những tay đua khác của Cao Ly cũng lần lượt mở miệng xin lỗi, nhận sai.
“Bụp bụp bụp…”
Lời vừa dứt, bọn họ không đợi Trần Dật Thần nói gì nữa, rất thức thời dập đầu nhận sai lần nữa.
Một màn này, được chụp thành ảnh và quay thành video, lưu ở trong điện thoại của rất nhiều người.
“Hừm…”
Nghe thấy lời của đám người Phác Xương Tuấn, Phác Văn Cơ ngây ra rồi, ông ta đột nhiên cảm thấy hôm nay đã đưa ra một quyền định sai lầm, nhưng đã không thể hối hận rồi.
“Nhận sai!: “Ăn năn!” Sau khi lời nói của Trần Dật Thần dứt, bất luận là những tay đua của nước H kia, hay là khán giả ở hiện trường, hoặc nhân viên công tác của trường đua xe ngầm, người nào người nấy cảm thấy trong lòng có một ngọn lửa đang cháy, nhiệt huyết xông lên não, da đầu tê đại, đồng loạt không hẹn mà cùng vẫy vẫy tay, dùng hết sức lực toàn thân gào lên.
Dưới màn đêm, bọn họ đã gào thét lớn tiếng như thế, vang dội cả một khoảng trời, giống như ma âm tới từ địa ngục, không ngừng đâm vào tâm thần của những tay đua của Cao Ly bao gồm cả Phác Xương Tuấn.
Lúc này, đám người Phác Xương Tuấn ngẩng đầu, nhưng ai cũng giống như ăn phải chuột chết, vẻ mặt khó coi tới cực điểm.
Đặc biệt là khi bọn họ nhìn thấy có người cầm điện thoại chụp ảnh, quay video, bọn họ hận không thể lập tức tìm một cái lỗ chuột mà chui vào.
Bởi vì, bọn họ đều rất rõ, tối nay, không những là nỗi nhục của bọn họ, cũng là nỗi nhục của các gia tộc đứng sau bọn họ, thậm chí còn là nỗi nhục của cả Cao Ly!
Mà bọn họ cũng trở thành tội nhân của Cao Ly, mãi mãi bị ghim trên cột nhục nhã, cho dù tới một ngày khi bọn họ chết đi cũng chưa chắc sẽ được rửa sạch, mà sẽ mãi mãi bị ghi vào trong sử sách!
Không chỉ là bọn họ, sắc mặt của Phác Văn Cơ đang ở Cao Ly xa xôi cũng rất khó coi, ông ta không nói gì, mà trực tiếp tắt video.
Sự việc đã tới nước này, ông ta nếu như tiếp tục đi khiêu khích Trần Dật Thần, Trần Dật Thần ngộ nhỡ nuối lời, xử Phác Xương Tuấn thì ông ta thật sự là mất cả chì lẫn chài, khóc đều không kịp.
“Cậu Trần, cậu Xương Tuấn bọn họ đã làm theo những gì mà cậu yêu cầu làm rồi, chúng tôi có thể rời khỏi rồi chứ?”
Vào lúc này, Phác Hải Thịnh đưa mắt nhìn sang Trần Dật Thần, vừa hận vừa sợ hỏi.
“Cút!”
Trần Dật Thần thản nhiên nói, giống như đang đuổi một đám ruồi bọ phiền người.
Tuy nhiên— Từ mang rất sỉ nhục cực kỳ này, lại khiến đám người Phác Xương Tuấn như thoát được gánh nặng, thầm thở phào nhẹ nhõm, trước sau đứng dậy, đầu cũng không ngoảnh lại mà rời khỏi.
“Thằng Cao Ly, nước H hoan nghênh các người!”
“Thằng Cao Ly, lần sau lưu ý hơn, đừng ngang ngược như này nữa.”
“Thằng Cao Ly, nay đã khác xưa, nước H không phải là nơi các ngươi có thể tự tung tự tác!”
Mắt thấy đám người Phác Xương Tuấn rời đi, không ít người mở miệng, tâm trạng vui vẻ hét to, trêu chọc.
Tuy đám người Phác Xương Tuấn không thể nghe hiểu những câu hét đó, nhưng bọn họ có thể phát giác sự châm chọc trong giọng điệu, người nào người nấy không hẹn mà cùng rảo nhanh bước chân, hận không thể lập tức thoát khỏi nơi này.
Bởi vì, đối với bọn họ mà nói, ở đây nhiều hơn một phút thì đều là sự khổ đau!
Mà Phác Hải Thịnh và một tên vệ sĩ khác của Phác Xương Tuấn khiêng thi thể của Lý Đông Thanh, đi theo đằng sau đám người Phác Xương Tuấn.
Cùng lúc này, hiện trường không ít người, lũ lượt đem ảnh và video vừa quay chụp đăng lên mạng.
“Trần Dật Thần đè bẹp vua xe Cao Ly, hơn nữa khiến một đám tay đua của Cao Ly quỳ dập đầu nhận sai!”
“Chúng tay hãy ấn like cho Trần Dật Thần, tối nay, anh ấy là anh hùng của nước H chúng ta!”
Gần như ai khi cũng đăng ảnh và video lên facebook, đều sẽ kèm một dòng caption, hoặc nói rõ tình hình của tối nay, hoặc bày tỏ cách nhìn của bản thân.
Một tin, hai tin, ba tin…
Từng bài viết được đăng ra từ trường đua xe ngầm Côn Sơn, sau đó được chia sẽ, bình luận.
Mấy phút sau, bài viết trên facebook của giới thượng lưu của nước H lần nữa xuất hiện cái tên Trần Dật Thần này!
Mọi hành vi cử chỉ tối nay của Trần Dật Thần được nhắc tới!
Mười phút sau, trên khắp facebook của cả Cao Ly đều đang lượt thấy bài viết này!
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!