Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Đỉnh Cấp Tông Sư - Cường Giả Tông Sư - Tô Minh (FULL)

 Lúc này, Tống Cẩm Phồn cảm thấy có chút căng thẳng, thân người không ngừng run rẩy.   

 

Tô Minh giơ tay lên vỗ nhẹ vào vai cô ta để cô ta yên tâm hơn.   

 

“Đồ ngu xuẩn!”, Diệp Mộ Cẩn thấy vẻ đắc ý của Tiết Hưng mà chỉ thốt ra mấy chữ.   

 

Một giây sau, đột nhiên có bốn người đàn ông trung niên mặc võ phục chậm rãi từ bên ngoài lối đi của nhà hàng Thiên Niên Nhân Gia đi vào trong.   

 

Bốn người đàn ông trung niên này nếu luận về ngoại hình thì không có gì đặc biệt. Nếu đứng trong đám đông thì không nhìn ra có gì nổi bật.   

 

Mỗi người đều mặc võ phục với màu khác nhau, có đen, trắng, xanh và tím.   

 

Họ đều với vẻ bình tĩnh, cười nhạt đi đến bên cạnh Diệp Mộ Cẩn.   

 

“Cô chủ!”  

 

Họ thốt ra hai chữ ‘cô chủ’ mà khiến cả căn phòng yên tĩnh lạ thường, thậm chí mọi người còn không dám thở mạnh.   

 

Đặc biệt là Tiết Hưng lúc này mặt không còn giọt máu, con ngươi như sắp rơi ra ngoài.   

 

Bốn… Bốn người này… Nếu như hắn nhìn không nhầm thì đây chính là bốn người trong Thiên Tự Vệ vô cùng thần bí trong truyền thuyết của nhà họ Diệp.   

 

Nghe nói bốn người này đều đạt đến cảnh giới tông sư. Mặc dù chỉ là tông sư sơ kỳ nhưng đều đã bước sang cảnh giới tông sư rồi.   

 

Họ chính là những nhân vật thần bí mà nhà họ Diệp đã tốn hàng trăm năm, tốn vô số tài nguyên mới bồi dưỡng ra.   

 

Bốn người này chẳng phải là những người luôn theo sát để bảo vệ ông chủ nhà họ Diệp sao?  

 

Chẳng phải là họ không bao giờ xuất hiện trước mặt mọi người sao?  

 

Chỉ cần một trong bốn người này ra tay thì đều có thể trấn áp được 50 vệ sĩ kia.   

 

Bởi vì họ không cùng đẳng cấp, không cùng tầng lớp.   

 

“Cô chủ!”, đúng lúc này lại có một nhóm tám người đi vào, đều là những người trẻ tuổi, tầm 30 đến 35 tuổi.   

 

Tám người này cũng mặc võ phục, nhưng màu sắc thì đều giống nhau.   

 

Điều khác biệt là họ mang theo binh khí khác nhau. Có kiếm, có dao, có gậy, có cả cái giản…  

 

Khí tức của tám người cũng na ná nhau, cứ như kiểu sinh tám vậy.    

 

Họ đều với vẻ mặt không biến sắc, cung kính khom người trước Diệp Mộ Cẩn.   

 

“Cái gì?”, sắc mặt Tiết Hưng tái nhợt, miệng há hốc. Hắn sợ đến nỗi không đứng vững.   

 

Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận