Vẻ ngoài bà ta rất xinh đẹp, nhưng lại không xinh bằng Tiêu Nguyệt và Ngư Dung Băng.
Khí thế cả người cũng lộ ra vẻ thong dong, cao quý.
"Hách Liên Giảo, tốc độ của bà cũng nhanh ghê", Liệt Nhật Hoàng liếc cô gái xinh đẹp kia, lạnh nhạt nói.
Hách Liên Giảo?
Không ngờ cô gái bỗng xuất hiện kia lại là Hách Liên Giảo!
Tên tuổi của bà ta cũng cực kỳ vang dội, thậm chí còn ngang ngửa Liệt Nhật Hoàng.
Hách Liên Giảo đến từ tầng Hách Liên.
Tầng võ đạo này cũng thuộc loại đứng đầu trong số tầng cấp cao.
Mà dòng họ Hách Liên lại thống trị tầng võ đạo ấy cả 100 ngàn năm.
Hách Liên Giảo chính là người nắm quyền hiện nay của tầng Hách Liên.
Hách Liên Giảo nổi tiếng với sự tàn nhẫn và độc ác của mình.
Nghe nói, bàn tay bà ta chắc phải nhuốm máu của cả chục triệu người.
Cũng có người nói, bà ta từng vì một chút chuyện nhỏ mà xóa sổ một tầng võ đạo cấp thấp.
Đương nhiên, sự tàn nhẫn và độc ác của Hách Liên Giảo cũng dựa trên thực lực của bà ta. Nhìn cảnh giới sẽ biết, bà ta cũng có cảnh giới Chân Hoàng hậu kỳ, nang ngửa với Liệt Nhật Hoàng.
"Em gái ơi! Theo chị đến tầng Hách Liên trước đi! Chị bảo đảm với em đến đấy sẽ không có ai dám làm hại em! Vả lại, mấy tên đàn ông hôi hám kia thì có gì tốt chứ? Vì một thằng đàn ông mà thần thông quan trọng kia của em cũng bị lộ", Hách Liên Giảo làm lơ Liệt Nhật Hoàng, cười nũng nịu run hết cả người, ai không biết còn tưởng rằng cô ta rất tốt tính.
Tiêu Nguyệt còn chưa kịp mở miệng nói chuyện.
"Ha ha ha ha Hách Liên Giảo, Liệt Nhật Hoàng, đã lâu không gặp", một tiếng cười sang sảng truyền ra từ trong hư không.
Sau đó, một nhát kiếm bổ ra hư không.
Hai tu giả võ đạo cao to đạp kiếm bay tới.
Một người là trung niên.
Người còn lại là thanh niên.
Người mở miệng là người trung niên kia, ông ta mặc trường bào màu xanh, để râu, đội nón lá, khiến người ta cảm giác như một kiếm khách thần bí đạp kiếm đến từ phương xa.
Người đàn ông trung niên kia cũng là Chân Hoàng hậu kỳ.
Mà thanh niên đạp kiếm đi theo bên cạnh ông ta lại cực kỳ anh tuấn tựa như trong tranh, khẽ ngẩng đầu, mỉm cười.
Nhưng điều này cũng không quan trọng, quan trọng là thanh niên ấy thế mà cũng đã có cảnh giới Chân Hoàng trung kỳ.
"Phó Tử Lập, chẳng phải kiếm tu đều chỉ đâm đầu vào tu luyện, mặc kệ sự đời, ngoài kiếm ra thì trong mắt không còn gì khác sao? Vậy mà cũng có hứng thú với một thần thông ư?", Liệt Nhật Hoàng mỉa mai.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!