Mà Tô Minh thì chỉ chuyên tâm tấn công, chưởng, quyền, kiếm, không có kết cấu, cũng không có tiết tấu, tất cả đều dựa theo những ý nghĩ thoáng chốc ở trong đầu, nhưng mỗi một đòn tấn công đều tập trung vào vị trí bị thương ở thắt lưng của Tiêu Nhập Cốt.
Nhất thời, giữa không trung chỉ còn lại ba tia sáng, tốc độ nhanh đến mức mắt thường không thể nhìn thấy.
Nhìn qua giống như là ba người bọn họ đang đơn thuần đánh nhau, không có bất cứ kỹ thuật gì, nhưng trên thực tế, đó chính là khả năng chiến đấu ở cự ly gần mạnh mẽ!
Mạnh đến mức, giờ phút này, trên dưới tầng Chiến Uyên dường như không ai là không há hốc miệng, rung động đến mức hít một ngụm khí lạnh.
Thời gian còn chưa đến một nén hương.
“A a a”, Tiêu Nhập Cốt phẫn nộ hét lên, thanh âm mang theo sự điên cuồng, giống như một con thú hoang bị ép đến đường cùng.
Tô Minh có kho tàng huyết mạch nên chiến đấu không biết mệt mỏi.
Còn Thần Khôi là vật chết, chỉ cần có đủ năng lượng là có thể không ngừng chiến đấu.
Nhưng Tiêu Nhập Cốt thì ngược lại, liên tục chiến đấu không ngừng nghỉ từ đầu đến cuối, thân thể còn đang bị thương, lại bị bao vây tấn công cận chiến, tiêu hao quá nhiều sức lực.
Giờ phút này, hắn ta thật sự rất mệt mỏi.
Chân khí đại ma trong cơ thể đã có chút trống rỗng.
“Nhóc con, cậu thật sự muốn không chết không ngừng?”, Tiêu Nhập Cốt giận dữ hét lên: “Nếu như bây giờ kết thúc, bổn tọa thề sẽ lập tức rời đi!”
Đáng tiếc, Tô Minh không chút phản ứng.
Anh chiến đấu đến mức say mê.
Chính nó.
Anh có thể cảm nhận được loại chiến đấu điên cuồng, không chút kiêng nể này đối với thực lực và kinh nghiệm chiến đấu của mình có lợi ích rất lớn, nó giúp anh tiến thêm một bước rất dài về phía trước.
Tô Minh chẳng những không dừng lại mà ngược lại, anh còn đánh ác liệt hơn, ngay cả phòng thủ cũng không thèm để ý, chỉ luân phiên tấn công, tấn công rồi lại tấn công.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!