Phía sau cách Tô Minh và Vũ Bất Bại không xa, Vũ Chân Uổng lặng lẽ đi theo, cuối cùng hắn ta không nhịn được mà dừng lại nhìn Quan Khuynh Thành.
Lúc này, Quan Khuynh Thành và Vân Thanh Thanh đang thì thầm nói chuyện với nhau như chị em tốt.
“Cô Quan, đã lâu không gặp”, Vũ Chân Uổng nói, nở một nụ cười ấm áp.
Nhưng.
Khiến người ta kinh ngạc là.
Quan Khuynh Thành lại không thèm để ý đến hắn ta!
Đúng.
Quan Khuynh Thành hoàn toàn ngó lơ hắn ta.
Vũ Chân Uổng sầm mặt, cho dù da mặt hắn ta có dày thì lúc này cũng cảm thấy hơi lúng túng cùng xấu hổ. Đặc biệt là rất nhiều thanh niên của Võ Tông đều đang nhìn hắn ta càng khiến hắn ta cảm thấy nhục nhã, hận không thể tìm cái hố mà chui xuống.
Hắn ta không hiểu nổi.
Mặc dù hắn ta và Quan Khuynh Thành không thân nhưng cũng coi như quen biết.
Hắn ta đã chào hỏi thì cho dù Quan Khuynh Thành không quá quan tâm cũng nên đáp lại một câu chứ!
Hơn nữa trong ký ức của hắn ta, lần trước Quan Khuynh Thành đến Võ Tông, hắn ta cũng chào hỏi cô, lúc đó mặc dù cô rất lạnh lùng nhưng vẫn đáp lại!
Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?
Lẽ nào Quan Khuynh Thành không nghe thấy?
Cũng có thể, vì thế Vũ Chân Uổng lại nói: “Cô Quan dạo này có khỏe không?”
Lần này hắn ta nói to hơn.
Đừng nói là đám người trẻ tuổi, ngay cả các lãnh đạo, bề trên của Võ Tông đều nhìn Vũ Chân Uổng.
Nhưng Quan Khuynh Thành vẫn không để ý đến hắn ta.
Mặt Vũ Chân Uổng xanh mét, hắn ta có ngu cũng hiểu được Vũ Khuynh Thành cố ý ngó lơ mình! Nhưng hắn ta vẫn mặt dày, còn định nói thêm gì đó.
Nhưng hắn ta còn chưa lên tiếng, Quan Khuynh Thành đã nói: “Vũ Chân Uổng, tôi cố ý ngó lơ anh, anh đừng có tự bôi tro trát trấu vào mặt, tôi đã là người phụ nữ của Tô Minh rồi, không chấp nhận người đàn ông khác cố ý bắt chuyện với mình”.
Cô vừa dứt lời.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!