...
Đáy biển.
Trong thành trì cổ.
"Được rồi, muốn khiêu chiến, muốn luận bàn, đợi đến đài Võ Thần rồi tính", giọng nói không thể nghi ngờ của Vũ Bất Bại đã phá vỡ tất cả những tiếng bàn tán mỉa mai.
Mặc dù bản thân Vũ Bất Bại trong lòng cũng cảm thấy dường như Tô Minh có chút phông bạt, tích cách của Vũ Chân Uổng tuy hơi nóng nảy, bụng dạ không sâu, dễ nổi giận, tâm tính không được ổn, nhưng về thiên phú và thực lực võ đạo thì lại không thể nghi ngờ.
Nhất là ý chí lĩnh ngộ võ đạo của Vũ Chân Uổng trong tháp Cửu Tầng năm đó, mặc dù chỉ là ý chí Bán Bộ Tử Sắc, nhưng đồng thời còn lĩnh ngộ được các chiêu võ đạo thần thông đỉnh cấp. Hơn nữa còn kích hoạt cả Chiến Thể, những thứ này đều là những thứ đáng kỳ vọng mà mắt thường cũng có thể thấy được. Nhắc đến Chiến Thể, đó chính là thể chất võ đạo có một không hai.
Người có Chiến Thể cho dù cùng cảnh giới cũng có khả năng chiến đấu mạnh hơn, thậm chí vượt cấp chiến đấu cũng là chuyện dễ như cơm bữa, càng đánh càng hăng, những người cùng cảnh giới trở xuống gần như không ai có thể thắng được. Càng chưa nói đến mặc dù cảnh giới của Tô Minh đã tăng lên rất nhiều, nhưng vẫn vỏn vẹn thấp hơn Vũ Chân Uổng một đại cảnh giới.
Nhưng, mặc dù hiện tại Vũ Bất Bại cho rằng Tô Minh phần lớn không phải là đối thủ của Vũ Chân Uổng, nhưng ông ta lại tương đối xem trọng tương lai của Tô Minh. Các phương diện của Tô Minh trong mắt Vũ Bất Bại đều là đỉnh cấp nhất, cũng chính vì thế ông ta mới luyến tiếc nhân tài, cực kỳ tán thưởng anh.
Vũ Bất Bại nói như vậy rồi, cho dù là Vũ Chân Uổng thì cũng chỉ đành áp chế phẫn nộ trong lòng xuống, nhưng tâm trạng thì vẫn âm thầm siết chặt nắm đấm, đi đằng sau chờ đợi, một lòng đợi đến đài Thần Võ.
Những người trẻ khác của Võ tông cũng giống như vậy.
"Cậu Tô, đi thôi, lão phu tiếp tục đưa cậu đi tham quan", áp chế vài suy nghĩ trong lòng xuống, Vũ Bất Bại tiếp tục giới thiệu về kiến trúc của Võ tông cho Tô Minh.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!