“Sau đó tôi cảm thấy cô Tô Ly có thể giao bảo tàng Chuẩn Đế ra cho anh Vương giữ hộ, đợi đến bao giờ cô Tô Ly tiêu trừ hết ma tính, không còn tùy tiện lấy mạng người nhuốm máu tươi nữa thì hãy đi tìm anh Vương lấy bảo tàng về, như thế nào?”, Lâm Diệc cười nói: “Anh Vương được công nhận là chính trực, lương thiện, nhân phẩm được đảm bảo đầy đủ, giao bảo tàng Chuẩn Đế cho anh Vương huynh, cô Tô Ly có thể hoàn toàn yên tâm”.
Dùng đạo lý thuyết phục trước sau đó mới dùng đến áp lực.
Đây là cách mà đám người Vương Thần Ngạn đã bàn bạc trước.
Diệt ma còn không phải là vì lấy được bảo tàng Chuẩn Đế trong tay Tô Ly sao? Nhỡ may Tô Ly có ánh mắt, trực tiếp giao bảo tàng Chuẩn Đế ra thì sao? Như vậy cũng không cần phải diệt ma nữa.
Vì thế mới có một màn thuyết phục trắng trợn này.
“Đúng là không biết xấu hổ”, Vân Thanh Thanh thấp giọng nói với Tô Minh ở bên cạnh, thật sự là đổi mới cái nhìn.
Giao bảo tàng cho Vương Thần Ngạn giữ hộ??? Buồn cười.
Có nhân phẩm hay không là dựa vào miệng mà có sao?
Mặc dù Vân Thanh Thanh vừa gia nhập Võ Tông không lâu, cũng không hiểu nhiều về thế hệ trẻ tuổi của các thế lực ẩn thế ở thế giới Tiểu Thiên, nhưng cũng đã nghe nói về Vương Thần Ngạn, nghe nói rằng thiên phú và thực lực của người này khá chấn động, thậm chí là không ai sánh bằng, nhưng mà nhân phẩm.
Ha ha...
Đại trưởng lão đánh giá người này là: Tâm cơ thâm trầm, dã tâm quá lớn!
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!